Thập Niên 70: Sủng Ái Thế Tử Gia

Chương 156


3 tuần

trướctiếp

Đối với người phương bắc mà nói, mùa hè là thời gian dễ chịu nhất, ấm áp, ban ngày thì dài mà đêm lại ngắn. Hơn nữa còn có sự mong chờ hoa màu là hi vọng của cả một năm. Trời mưa xuống thì có thể đi hái nấm, ngày nắng thì có thể xuống sông tắm thuận tiện bắt cá. Ngay cả việc mặc quần áo cũng rất nhẹ nhàng. Đương nhiên thời gian nhiều nhất vẫn là phải xuống đồng làm việc nhưng buổi trưa có thể ngủ ngon một giấc dài, thật là tốt. Không giống mùa đông lạnh căm căm, làm gì cũng không tiện, đặc biệt đối với người nội trợ mà nói, làm cơm đúng là tra tấn, cho nên mọi người đều tranh thủ thời gian hưởng thụ thời kì mùa hè.
Đáng tiếc thời gian đẹp đẽ luôn trôi qua nhanh như vậy, trong nháy mắt đã tới đầu thu rồi. Mùa thu chính là mùa thu hoạch nhưng cũng đại biểu cho mùa đông sắp bắt đầu.
Bình thường trung thu vào tháng tám âm lịch và tháng mười đều cùng đến một lúc. Trường học hay đơn vị bèn đưa hai ngày nghỉ lễ này đặt chung với nhau, ít nhất cũng nghỉ một tuần. Bọn nhỏ kêu gào hú hét chạy về phía chỗ ruộng đồng, những người lớn thì túm năm tụm ba đi chơi khắp nơi.
Những người lớn này đương nhiên là chỉ những người thành phố không cần trồng trọt. Lúc này mọi người vẫn không lắm tiền như sau này nên không nhiệt tình du lịch như vậy. Trung niên, già cả thì nghỉ ngơi ở ngay tại nhà, thanh niên trai tráng cả người đầy tinh thần và sức lực không có chỗ phóng nên mới đến chỗ đó tản bộ. Mà lúc này đây nông dân đang ở thời điểm thu hoạch đậu xanh, đậu tương, hoa hướng dương giống ngắn ngày.
Năm nay Triệu Văn Thao trồng đậu xanh và đậu tương. Hắn trồng chúng thay những loại cây khác là để nâng độ phì của đất. Cũng trồng không ít hoa hướng dương, nương rẫy hầu như đều là hoa hướng dương, hơn nữa tất cả đều là hoa hướng dương giống ngắn ngày.
Khi trồng cha Triệu cũng rất lo lắng. Thu hoạch vụ thu thì phải tranh thủ thời gian, bản thân cha con nhà họ Thôi cũng có hoa màu phải thu hoạch mà lại còn phải thu hoạch cho Triệu Văn Thao nữa thì có thể giải quyết được hay không? Ngờ đâu hai ngày trước tết trung thu, Triệu Văn Thao đã chở một xe người về, tất cả đều là thanh niên, trong tay cầm dao gọt. Tới để làm gì vậy nhỉ? Tới để cắt hoa hướng dương thu hoạch đậu đấy!
Người trong thôn đều mở to hai mắt ra mà nhìn. Thằng nhóc Triệu Văn Thao này là gọi một đám nhóc như vậy tới thế nhỉ? Chừng hai mươi người đấy, vừa tung vào trong ruộng, không bao lâu một mảnh hoa hướng dương đã rơi vào trong sọt rồi. Rồi lại không bao lâu sau, từng giỏ hoa hướng dương được mang ra để xếp lên xe, kéo đến đánh sân phơi ngũ cốc. Tiếp tục làm như vậy thì dù có nhiều hoa hướng dương hơn đi chăng nữa thì cũng có thể thu hoạch hết!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp