Đúng vậy, ai mà không muốn mỗi ngày đều ăn bột mì cơ chứ, năm nay nhìn thấy vụ mùa lúa mạch bội thu, sang năm sao có thể không trồng? Nhưng mà Diệp Sở Sở không muốn nhiều lời với lại vợ của Vương lão tam, người này miệng rất rộng.
Vợ Vương lão tam nói tiếp: "Tôi nói này, việc kiếm sống này cũng phải học, cô xem xem, thôn chúng ta, đất giống nhau, người cũng như vậy, mỗi ngày trôi qua cũng không được xem là tốt, lại nhìn nhà các cô xem, ôi, sống đúng là càng ngày càng tốt!"
"Tình cảnh mỗi nhà là khác nhau, nhà của chúng tôi cũng không phải là tốt như cô nghĩ." Diệp Sở Sở khiêm tốn nói.
"Sở Sở à, lời này của cô nói không đúng rồi, thôn chúng ta, nhà các cô chính là hạng nhất đấy!"
Lời này nói kỳ thật không sai một chút nào, gia đình sống tốt nhất trong thôn chính là nhà của Triệu Văn Thao, nhà đẹp, cuộc sống tốt, còn có nghiệp lớn như trang trại thỏ, Diệp Sở Sở cũng không có cách nào phản bác, cuối cùng đành phải nói: "Vay nợ như nhà chúng tôi cũng là nhà duy nhất."
Vợ Vương lão tam cũng không biết Triệu Văn Thao đã trả nợ nần xong rồi, nghĩ đến Diệp Sở Sở nói là thật sự, vậy mà lơ đễnh: "Vay nợ mà có thể làm đến thế này cũng là không dễ dàng, có người muốn mắc nợ còn không có ai cho vay đâu đấy!"
Người ta cũng đã nói như vậy, Diệp Sở Sở cũng không có cách nào khác tiếp tục, cười đi lên trước, vợ Vương lão tam lại đi theo tiếp tục nói mấy chuyện thú vị trong thôn, đi được một đoạn, Diệp Sở Sở cười nói: "Cô tìm tôi có việc gì à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play