Nhưng chị tư cũng vẫn chưa nghĩ sâu xa, cảm thấy không thành công cũng là chuyện tốt, để mẹ chị ta đỡ kiếm cớ mà tới đây.
Diệp Sở Sở nói với Hạ Tùng Chi xong, buổi tối lại nói cùng Triệu Văn Thao tiếp. Triệu Văn Thao lập tức nói: “Đây có là gì, cậu hai Khúc không thích, cô ta còn muốn ép cậu hai Khúc phải thích à? Nào có chuyện như vậy?”
Diệp Sở Sở trợn mắt với chồng: “Đúng là không thể nói chuyện rõ ràng với anh mà!”
“Vợ à, anh biết ý của em.” Triệu Văn Thao vội nói: “Kỳ thực em thật sự không cần lo lắng, việc kết thân này coi trọng tôi tình anh nguyện, dưa hái xanh không ngọt đâu!”
Diệp Sở Sở bị chọc cho cười phì ra, làm khó cho chồng rồi, ngay cả lời này cũng nói ra.
“Được rồi, em biết rồi, chúng ta ăn cơm đi.” Diệp Sở Sở để Tiểu Bạch Dương vào trong lòng hắn và đi bưng đồ ăn.
Khỉ nhỏ đi theo cũng móc lấy chiếc đũa, đồ ăn không thể để nó bê được, rất dễ bị đổ, đũa thì tạm được, chỉ là phải rửa bàn tay khỉ nhỏ của nó rất nhiều lần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play