Ăn cơm xong, Triệu Văn Thao liền theo Cao Tường và Tần Minh đi tìm lãnh đạo của đoàn kịch, còn là một nhân vật đứng đầu.
Kế tiếp, dưới sự chứng kiến của Cao Tường và Tần Minh, hắn bắt đầu màn lừa gạt đặc sắc của mình.
Đừng thấy Triệu Văn Thao không hiểu về hí kịch nhưng nói về vở kịch mà mọi người thích xem thì lại rõ ràng mạch lạc.
Hơn nữa tài ăn nói của người này cũng tốt, làm lãnh đạo không ngừng gật đầu.
Trong lòng còn đang suy nghĩ, Tiểu Triệu này nói thật là có lý.
"...Đoàn trưởng, tuy vở diễn cũ hay nhưng không thể hoàn toàn dựa vào vở kịch cũ. Chúng ta có vài vở mới mẻ, tre già rồi còn có măng mọc không phải sao?" Triệu Văn Thao thành khẩn nói: "Còn nữa, thưa đoàn trưởng, ngài cũng thấy rồi, mọi người càng thích xem phim điện ảnh hơn. Vì sao chứ? Không phải bởi vì mới mẻ sao?"
"Đã xem kịch trên sân khấu biết bao nhiêu năm rồi, còn điện ảnh giờ mới xem được mấy năm? Đổi hình thức khác, mọi người sẽ càng thích hơn. Mặt khác điều quan trọng nhất chính là làm ra bộ phim điện ảnh, làm ra nhiều băng từ, mở rộng ra toàn huyện cũng không có vấn đề gì. Nếu như hát trên sân khấu thì diễn viên sẽ mệt chết mất. Băng từ điện ảnh tốt lắm, vừa bán ra bên ngoài, cả đoàn kịch ngồi trên giường lò đã có thể kiếm tiền!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play