Lục Tổng Vợ Ngài Lại Lên Hot Search Nữa Rồi

Chương 5


3 tuần


Bảy năm sau gặp lại, lại là tình hình như vậy, cô không biết nên giải thích tình hình đêm qua như thế nào. Hay làm như không có việc gì nói một câu ‘đã lâu không gặp’?

Nhưng có lẽ thời gian bảy năm, anh đã sớm quên cô.

Dù sao năm đó, cô mặt dày mày dạn tuyên bố muốn theo đuổi anh, còn anh chưa bao giờ cho cô một ánh mắt nào cả.

Hốc mắt Giản Mạn có vài phần chua xót, đầu ngón tay siết chặt chăn, hiện ra vẻ tái nhợt nhàn nhạt.

Lục Dận Nhiên thấy cô không giả bộ ngủ nữa, nghiêng mắt liếc một cái, trong đôi mắt phượng xinh đẹp của người đàn ông hiện kên thần sắc nhàn nhạt, thậm chí không có bất kỳ biểu tình nào. Nhưng Giản Mạn lại phảng phất từ thần sắc trong mắt của anh cảm thấy sự chán ghét.

Cũng đúng, đêm qua, cô chật vật như vậy......

Vẻ mặt cô có vài phần khó xử, cố gắng chống đỡ nỗi khổ trong lòng, nở nụ cười thoải mái với anh, ngữ điệu cũng vui vẻ: "Anh đẹp trai, hôm qua, thật sự cảm ơn anh.”

Cô làm ra vẻ thoải mái, thậm chí còn cổ vũ trong lòng phải bình tĩnh. Nhưng bỗng dưng cô sửng sốt cảm thấy áp suất xung quanh đột nhiên giảm mạnh. Ngước mắt lên bất ngờ liền đụng ngay vào ánh mắt dọa người như muốn đem xé thịt bằm xương nuốt xuống bụng của Lục Dận Nhiên.

“Em nói cái gì?”

Anh từng chữ từng chữ phun ra cực kỳ lạnh lẽo, như mang theo lửa giận ngập trời giống như cô đã làm chuyện gì đó không thể tha thứ.

Nếu như không phải rõ ràng tính tình của anh, Giản Mạn còn tưởng rằng lửa giận của anh là bởi vì cô không nhận ra anh mới như vậy. Nhưng cũng bởi vì anh là Lục Dận Nhiên, cho nên cô biết anh đang tức giận vì cô chiếm tiện nghi của anh, còn có thái độ phóng đãng vô liêm sỉ.

“A, ý tôi là, người trưởng thành chơi đùa một chút mà thôi, tình một đêm gì đó rất bình thường.”

Giản Mạn hít sâu một hơi, sắm vai bộ dáng ta đây là dân già đời vén chăn lên trước mặt anh, muốn nhặt quần áo của mình lên để mặc vào. Nhưng không nghĩ tới, quần áo ngày hôm qua toàn bộ đều thành vải rách, căn bản không có cách nào mặc được làm cô không khỏi có chút ảo não.

Cô xấu hổ cứng đờ tại chỗ, không biết nên nhặt quần áo lên mặc hay là lại quay người trốn vào trong chăn. Dù sao, hiện tại cô cũng đang trần truồng đứng lõa thể, như có gai đâm sau lưng.

Lục Dận Nhiên bỗng dưng cười nhạo một tiếng, mặt mày hiện lên một phần nham hiểm: "Chơi đùa mà thôi sao? Người phụ nữ tùy tiện như vậy, có thể mang đồ quý giá của mình tìm đàn ông chơi đùa à?”

Tựa như bảy năm trước, cô như một vết mực xuất hiện rồi sau đó quấy rối cuộc sống của anh, rồi lại không từ mà biệt. Những thứ này ở trong mắt cô đều là chơi đùa thôi sao?

Giản Mạn cảm thấy lời này của anh, hình như trong lời nói có hàm ý gì đó cô hoang mang nghiêng đầu nhìn, lại thấy khóe miệng anh nhếch lên cười lạnh vết máy xử nữ như những cánh hoa trên ga giường màu trắng.

Khuôn mặt của cô bỗng chốc đỏ bừng, cứng đờ tại chỗ. 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play