Tôi không còn gây chuyện về việc ra ngoài để đi thăm mẹ nữa, nhưng tinh thần cũng dần trở nên ủ rũ.
Tôi bắt đầu hay ngủ hơn, ngày càng ít thời gian thức giấc.
Tôi nghĩ mình đã đến lúc phải nói lời tạm biệt với Triêu Triêu rồi.
Có lẽ đó là sự hồi dương của tôi, mấy ngày tiếp theo cơ thể tôi càng ngày càng đau đớn hơn nhưng tinh thần tôi thì lại ngày càng tốt hơn.
Có lẽ vì nghe tin tôi đã bình phục hơn nên Chu Tiếu Tiếu không thể ngồi yên được nữa.
Cô ta lợi dụng lúc Thẩm Yến Chiêu không ở đây để đến bệnh viện tìm tôi.
Triêu Triêu vừa thấy cô ta liền chửi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT