Hơn nửa tháng sau khi tôi tỉnh lại, Triêu Triêu vẫn ở bên cạnh tôi mà không rời nửa bước. 
Cô ấy chăm sóc tôi đến mức “tẩu hỏa nhập ma”, cô ấy đút cho tôi ăn, đưa tôi đi vệ sinh và thậm chí gần như cô ấy còn giúp tôi cởi quần. 
Trong lòng tôi lo lắng, muốn khỏi bệnh thật nhanh nếu như cứ tiếp tục tình trạng này , thì Lâm Triêu Triêu sẽ trở nên bất thường mất. 
Tôi cố gắng tự đi vệ sinh trong lúc cô ây không ở trong phòng bệnh, không có người dìu nhưng tôi đi lại cũng không gặp khó khăn gì. 
Và sau khi đi vệ sinh xong, chân tôi bỗng nhiên yếu đi khi bước ra ngoài rồi tôi trượt chân ngã xuống đất, bị va vào bồn rửa nên khiến mặt tôi đầy máu. 
Lúc tôi đang cố gắng bò dậy, lại vô tình kéo tấm màn che chiếc gương trong phòng vệ sinh ra, khi ngẩng đầu lên tôi nhìn thấy một gương mặt đáng sợ. 
Thẩm Yến Chiêu lao vào rồi kéo tôi ôm vào lòng anh, không muốn để tôi nhìn thấy nữa. 
Giọng anh khẽ mắng:
- Anh chỉ đi thanh toán tiền thôi mà Lâm Triêu Triêu đã chạy đi đâu rồi! Cmn thật là vô dụng! 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play