Ngày hôm đó, có quỷ sai nói với Tô Doãn Sâm là Ty Quân gọi hắn đến gặp mặt. Tô Doãn Sâm không dám chậm trễ, đi ra khỏi mộ huyệt, đến đại điện của ty ba mươi ba.

Trong đại điện u ám đáng sợ, Lục Cương ngồi trên đỉnh đại điện, nhìn Tô Doãn Sâm tiến vào, khẽ mỉm cười.

“Ty Quân, không biết ngài gọi ty chức đến có chuyện gì?” 'Tô Doãn Sâm thi lễ, mở miệng hỏi.

“Tô Doãn Sâm, ngươi là quỷ sai câu hồn mà ta tuyển chọn. Những ngày qua, ta cũng đã thấy biểu hiện của ngươi, làm rất tốt”

“Đa tạ Ty Quân khích lệ, ty chức còn cần cố gắng.” Tô Doãn Sâm khiêm tốn nói.

Khóe miệng Lục Cương giật giật, còn cần cố gắng? Thôi đi, đám quỷ sai dưới trướng ta đã sắp quẳng gánh mặc kệ sự đời vì sự chăm chỉ của ngươi rồi đấy.

“Tô Doãn Sâm, ngươi rất có tài năng, làm quỷ sai ở ty ba mươi ba thật sự có hơi thiệt cho ngươi.”

“Có thể dốc sức vì ty ba mươi ba là vinh hạnh của ty chức.”

Lục Cương thở dài trong lòng, đừng lấy làm vinh hạnh nữa, ngươi mau đi đi.

“Được rồi, ngươi cũng đừng khiêm tốn nữa, giờ đây vị trí Ty Quân của ty mười chín đã trống được ba tháng, ta đã tiến cử ngươi với chưởng ty, đợi lát nữa ngươi đi gặp chưởng ty với ta.”

“Ty Quân của ty mười chín? Trống ba tháng, chẳng lẽ...” Lúc này, đôi mắt Tô Doãn Sâm co rút lại, nhớ tới vị Quỷ tướng mà mình giết ở dương gian ba tháng trước: “Chẳng lẽ người mình giết chính là Ty Quân của ty mười chín?”

“Tô Doãn Sâm, sao thế, ngươi không muốn?” “Không! Ty chức nguyện ý!” Nói giỡn, nếu có thể trở thành Ty Quân thì sẽ có quyền lợi lớn hơn, nghe nói việc câu hồn mỗi ngày cũng không có giới hạn, cho dù câu trở về mấy chục vong hồn cũng không ai quản.

Chỉ cần làm Ty Quân, điểm tiến hóa của hắn có thể tăng vùn vụt rồi.

“Nếu đồng ý, vậy theo ta đến chủ điện của ty câu hồn để gặp hai vị chưởng ty.”

“Vâng!”

Nói xong, hai người đi ra đại điện, đi về phía chủ điện của ty câu hồn.

Bên dưới ty câu hồn chia ra rất nhiều ty nhỏ, chủ điện thì nằm ở trung tâm Địa phủ, cũng là nơi hai chưởng ty làm việc.

Chưởng ty của ty câu hồn chính là Hắc Bạch Vô Thường, thực lực của hai người rất mạnh, nghe nói đã là Thái Ất Kim Tiên đỉnh phong. Hơn nữa thân là chính thần của Địa phủ, có thêm khí vận và công đức, ngay cả mấy Đại La Kim Tiên bình thường trên dương gian cũng có thể đánh một trận với họ.

Chỉ tiếc, hiện giờ Địa phủ suy yếu, hai người cũng khiêm tốn, đã lâu lắm rồi không lên dương gian.

Lúc này, trong chủ điện, hai bóng dáng khí thế hào hùng ngồi ngay ngắn trong đại điện, quanh thân đều có dao động mãnh liệt, âm khí lượn lờ khắp chốn, trông vừa uy nghiêm vừa đáng sợ.

Trong đó một vị mặc trường bào màu trắng, sắc mặt tái nhợt, ngũ quan đoan chính, từng đường kẻ đen tràn ngập nửa khuôn mặt, thoạt nhìn đầy yêu dị.

Đỉnh đầu hän ta đội một cái mũ quan màu trắng, trên đó viết bốn chữ thật to: Gặp là phát tài!

Một vị khác thì mặc quan bào màu đen, khuôn mặt đen kịt, vẻ mặt dữ tợn, nhìn qua đã biết hung thần ác liệt, trên mũ quan có viết: Thiên hạ thái bình!

Hai người này chính là hai vị trong Thập Đại Âm Soái của Địa phủ, Hắc Bạch Vô Thường chưởng quản ty câu hồn.

“Ty chức Lục Cương, bái kiến hai vị Thần Quân” Sau khi tiến vào đại điện, vẻ mặt Lục Cương đầy cung kính, hẳn ta lôi kéo Tô Doãn Sâm hành lễ với Häc Bạch Vô Thường.

“Miễn lễ!” “Tạ ơn hai vị Thần Quân!” Lục Cương kính cẩn nói.

“Lục Cương, hắn chính là Tô Doãn Sâm mà ngươi nói sao?” Lúc này, Hắc Vô Thường Phạm Vô Cứu mở miệng, nhìn về phía Tô Doãn Sâm.

Tô Doãn Sâm lộ vẻ chấn động, nhanh chóng cúi đầu, bị Hắc Vô Thường nhìn chăm chú, khiến hắn có cảm giác cả người đều bị nhìn thấu, tinh thần hoảng sợ.

Lục Cương lên tiếng: “Tuy Tô Doãn Sâm gia nhập ty câu hồn chưa được lâu, nhưng hẳn câu hồn rất cẩn thận tỉ mỉ, chưa bao giờ phạm sai lầm, chính là người câu hồn không bỏ sót một ai ở dưới trướng ty chức.”

“Bởi vậy, ty chức cảm giác hắn có năng lực để đảm đương vị trí Ty Quân của ty mười chín.”

“Ừ!” Häc Vô Thường gật đầu, sau đó nhìn sang Bạch Vô Thường, hỏi: “Thất ca, huynh cảm thấy thế nào?”

Hắc khí trong đôi mắt của Bạch Vô Thường Tạ Tất An bắt đầu tuôn trào, nhìn về phía Tô Doãn Sâm, nói: “Tô Doãn Sâm, nếu lúc ngươi câu hồn, bị người trên dương gian ngăn cản thì sẽ làm như thế nào?”

“Cản trợ Địa phủ câu hồn, dựa theo luật âm thì phải chém!” Tô Doãn Sâm trầm giọng nói.

“Không sai, hiện giờ không có nhiều quỷ xem trọng luật âm của Địa phủ nữa.” Bạch Vô Thường Tạ Tất An cười nói.

“Hy vọng sau này ngươi vẫn có thể duy trì sơ tâm, phát huy tinh thần không bỏ sót một vong hồn nào của ty câu hồn ta.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play