Quân trang ôn nhu

Chương 7: Cửa rộng nhà cao


3 tuần

trướctiếp

Sáng Chủ nhật, Thời Niệm dậy từ rất sớm để chuẩn bị bữa sáng. Hôm nay là ngày Tần Chinh sẽ đưa cô về ra mắt gia đình anh nên từ tối qua anh đã đến đây sau khi rời đơn vị. Thời Niệm sắp xếp chỗ ngủ cho anh trên ghế dài ở phòng khách. Cô cảm thấy vô cùng ái ngại khi để anh qua đêm sơ sài thế này, nhưng Tần Chinh bảo không sao, anh còn quen ngủ màn trời chiếu đất chứ không được chăn mền đàng hoàng như lúc này.

Đối với chuyện ra mắt gia đình chồng này, Thời Niệm cảm thấy rất bối rối. Bởi vì mối quan hệ vợ chồng của bọn họ chỉ là trên danh nghĩa, nếu như dính dáng đến nhiều người thì sẽ rất khó thu vén nếu một ngày nào đó cuộc hôn nhân này kết thúc. Tần Chinh cảm thấy dùng lý lẽ bình thường cũng khó thuyết phục cô, thế là anh nói thẳng nguyên do. Thì ra là vì anh góa vợ đã nhiều năm, người nhà đang hối thúc anh lập gia đình lần nữa trong khi anh cũng chẳng thiết tha gì đến chuyện này. Nhưng bố mẹ liên tục thúc ép rồi gán gán ghép, mai mối người này người kia cho anh. Tần Chinh từng vì phiền lòng quá mà nổi lên ý định cưới một người phụ nữ rồi đặt trong nhà cho bố mẹ hài lòng. Nhưng anh lại sợ làm lỡ dở đời con gái của người ta, vì vậy chỉ còn cách trốn tránh không về nhà.

Tần Chinh ngồi thong thả nuốt từng ngụm cháo, gạo thơm mềm ngọt khiến dạ dày trống rỗng của anh được vỗ về, cảm giác khoan khoái không ít. Anh nhìn Thời Niệm ngồi ở phía đối diện, khóe môi nhếch thành một đường cong vui vẻ. Anh vẫn chưa nhận ra vẻ ngoài gai góc cứng rắn của mình gần đây đã bớt đi sự lãnh đạm, khuôn mặt cũng không còn lạnh như băng như lúc trước:

- Đấy, em xem đi. Thật ra là tôi cũng không tốt lành gì mấy, nói giúp em nhưng cũng là đang lợi dụng em để tìm sự an ổn cho mình đó thôi. Em chẳng nợ gì tôi, mà có khi tôi còn nợ em nhiều hơn.

Gương mặt anh vẫn còn vương chút mỏi mệt sau một tuần huấn luyện khắc nghiệt trong đơn vị, nhưng ánh mắt nhìn cô thì thoải mái và an ổn đến lạ thường. Tần Chinh giật mình nhận ra dường như khoảng thời gian anh nghĩ về căn nhà dưới bóng hoàng lan vàng rực này bắt đầu nhiều lên. Những buổi cuối tuần không có mong đợi, chán đến chết vào ra đối mặt với đám chiến hữu vai u thịt bắp đã được thay thế bằng ba bữa cơm nóng sốt ngon lành, có người ở bên trò chuyện, dù là hai người đều không nói nhiều với nhau. Anh cũng bắt đầu luyến tiếc quãng thời gian bình yên này. Thế nhưng lần trước quay về đây anh đã thấy Thời Niệm bắt đầu xoay trở khó khăn với chiếc bụng ngày một to dần, anh không yên tâm khi để cô sống một mình ở nơi này thêm nữa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp