Chiều nay, Tần Ấu Âm đã làm một việc rất to gan, đó là cô để Cố Thừa Viêm lại căn phòng trống ở thư viện, nhảy xuống bàn và bỏ chạy.
Giống như một con mèo hoang đơn độc đột nhiên được thương yêu, so với việc được cưng chiều mà lo sợ, thì nhiều hơn chính là nghi hoặc không yên.
Truyện được dịch bởi Hoạ An An. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bước chân nhanh thoăn thoắt chen qua đám đông, đi xuống lầu, không dám dừng lại cho tới khi về đến kí túc xá. Cô đóng mạnh cửa phòng, đá giày leo lên giường, cả người chui rúc vào chăn bông.
Tự mình cuộn tròn trong chăn, lăn lộn từ đầu giường đến cuối giường, suýt chút nữa ngã xuống đất, may mắn ba người bạn cùng phòng đã giữ lại.
“Âm Âm, cậu làm cái gì thế? Ngã xuống thì sao?”
Tân Nguyệt đứng trên bậc thang, cưỡng ép kéo chăn bông xuống, để lộ ra cái đầu rối loạn và khuôn mặt đỏ bừng như bôi trát sốt cá chua lên của Tần Ấu Âm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT