Lâm Tự nhốt mình trong nhà ba ngày, đừng nói là ra khỏi cổng, ngay cả cửa nhà cũng không bước ra.
Vào thu rồi, trong nhà lạnh, anh mơ mơ màng màng rồi bị cảm luôn, quấn lấy chăn rồi ngồi bên cửa sổ ngẩn người.
Đến khi bớt cảm một chút mới phát hiện thức ăn trong nhà không còn gì cả, cho dù là không có khẩu vị gì anh cũng phải ra ngoài một chuyến.
Trong thôn mua thức ăn không tiện, nhiều người họ đều tự trồng, thu hoạch xong thì chất đống đó thu đông đều có ăn.
Nhưng Lâm Tự không có, anh chỉ có mỗi một cây táo mà thôi, vì vậy, mỗi tháng anh đều định kỳ ra huyện một lần.
Lúc anh ra ngoài mới thấy ánh nắng rất tốt, trời xanh mây trắng không khí cuối thu rất sảng khoái.
Nhưng tâm trạng anh vẫn nặng nề một cách kỳ lạ.
Kể từ buổi tối hôm đó, anh bắt đầu có cảm giác chùng xuống.
Như là khi anh đang mãi phiêu du trên mặt nước, nước không êm ả nên anh phải bỏ ra rất nhiều thời gian để duy trì trạng thái thăng bằng, nhưng bỗng nhiên có một cọng rong quấn lấy cổ chân anh, anh chỉ là sặc một ngụm nước rồi nổi lại lên bề mặt, nhưng một ngụm nước này cũng đủ ảnh hưởng đến anh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT