Lâm Tự ngủ rất trễ, muốn trách thì chỉ có thể trách cái tên Tiểu Ngũ cứ cuốn lấy anh quậy phá kia.
Anh đổ nước tắm đi, dọn dẹp phòng ốc, do dự một lúc rồi vẫn lấy quần áo Tiểu Ngũ thay ra kia mang đi giặt.
Quần áo Tiểu Ngũ không chỉ bẩn mà còn rách, vá vài chỗ rồi lại làm rách ra.
Trời đã lạnh rồi, cậu vẫn vĩnh viễn mặc một thân quần áo mỏng như vậy.
Lúc Lâm Tự giặt quần áo chợt nhớ lại giày của Tiểu Ngũ, giày vải mỏng màu đen, còn thảm hơn cả quần áo của cậu nữa.
Mỗi ngày lúc trước của cậu cũng đều thế này sao?
Xuân hạ thu đông, vĩnh viễn là bộ dạng như thế này sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play