Cố Mang ngẩng lên nhìn anh một cái, tâm trạng khá tốt, mắng một câu “Cút.”
Khương Thận Viễn cười, “Em định ngày đi, để anh còn về báo cáo với ông cụ nhà anh.”
Cố Mang suy nghĩ hai giây, chậm rãi nói, “Ngày kia.”
Khương Thận Viễn gật đầu, “Được.”
“Chị dâu, chị và Khương Thận Viễn có muốn chơi không?” Tần Phóng đang đánh mạt chược bên kia lớn tiếng hỏi.
Cố Mang không mấy hứng thú, liền từ chối, “Mọi người cứ chơi đi.”
Lời này có nghĩa là cô biết chơi, chỉ là không muốn chơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT