"Ta nghe nói con bé đó là nhờ con vay tiền mới chữa được bệnh?" Ông lão vuốt ve miệng cốc trà, "Nhà họ Mạnh nói vay không ít, mười bốn tuổi vào giới giải trí làm vũ công kiếm tiền là vì nó chứ gì?"
Cô gái không nói gì.
Ông lão giọng điệu hiền hòa: "Cố Mang, có lòng tốt là điều tốt, nhưng cách làm của con có phần quá sức, con bé nhà họ Mạnh dù sao cũng là người ngoài, chúng ta mới là người một nhà, con có nhiều mối quan hệ như vậy, không nên dùng vào những chuyện này."
Cố Mang vẫn nhìn ông lão, nghe vậy, khóe môi cô cong lên: "Ông ngoại, thật ra việc Kim Dương thành ra thế này, chúng ta đều có phần trách nhiệm."
Tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc, nhìn nhau.
Việc này liên quan gì đến họ?
Cố Mang gác chân lên nhau, đổi sang tư thế thoải mái hơn, cằm hơi khép lại, đôi mắt lạnh lùng kiêu ngạo: "Năm tuổi tôi ở trường mẫu giáo, lúc đó cậu chưa có điều kiện như bây giờ, sinh nhật Lôi Tông tổ chức ở nhà tôi, buổi trưa trời mưa to, mọi người đều đang bận rộn chụp ảnh gia đình, không ai đón tôi, Kim Dương đến đưa ô cho tôi, trên đường mới gặp phải tên khốn nạn đó."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play