Tôi không hiểu nổi nữ quỷ tham lam vừa mắt thằng mắc dịch này ở điểm nào. Trừ cái mã ngoài thì anh ta thật sự chẳng còn gì cả.
Bây giờ tôi đang chen giữa Bạch Thần và Giang Tiểu Ngư, cả ba im lặng không nói gì. Cuối cùng vẫn là Giang Tiểu Ngư lên tiếng trước:
- Anh Bạch Thần ơi, hay là anh nói chuyện với chị ấy đi nhé? Dù sao chị ấy mới là bạn gái chính thức của anh mà. Coi chừng lâu quá là chị ấy giận đấy.
Bạch Thần xoa đầu cô ta với vẻ cưng chiều, thuận miệng nói:
- Một đứa thích đeo bám thôi, có quyền gì mà giận.
Sau đó hai người họ nắm tay nhau công khai chẳng xem ai ra gì, nữ quỷ tham lam thì thầm bên tai tôi với chất giọng khiến tôi rợn người:
- Ewww! Hai đứa trà xanh này chui từ đâu ra thế? Còn cái gã tệ bạc này nữa! Tôi cóc thèm nữa!
Tôi: "..."
Hoá ra gu của nữ quỷ tham lam là "song khiết" à.
Đúng lúc này, đột nhiên Giang Tiểu Ngư thò tới gần tôi, hỏi với vẻ tò mò:
- Ơ? Sao thời buổi này rồi mà chị còn đeo hoa tai phỉ thuý thế? Trông quê gần chết, giờ này còn ai đeo loại này nữa đâu.
Bạch Thần khịt mũi coi thường, phụ họa rằng:
- Chậc, cô ta quý đôi hoa tai này lắm, chưa bao giờ thấy cô ta không đeo.
Nghe vậy, trong mắt Giang Tiểu Ngư loé lên ác ý, bỗng nhiên cô ta vươn tay, nói:
- Cho em xem tí nhé.
Nói rồi cô ta lập tức vươn tay tháo hoa tai của tôi xuống. Vào lúc cái câu "Đừng chạm vào" của tôi còn chưa kịp thốt lên thì cô ta đã cố ý bưông lỏng tay, sau đó một tiếng "rắc" vang lên.- chuyển ngữ và đăng tải duy nhất tại ứng dụng TYT & Fanpage: TYT - Đọc và nghe truyện bạn yêu thích.
"Hoa tai phỉ thúy" rơi xuống đất, vỡ tan tành. Sắc mặt tôi lập tức trắng như tờ giấy, hít hà một hơi.
Giang Tiểu Ngư thì lại diễn cái nét che miệng lại hơi khoa trương:
- Ôi, em lỡ tay làm vỡ rồi, chị sẽ không trách em chứ? Nhưng mà chị nghèo vậy thì chắc đôi hoa tai này cùng lắm là tám trăm hay một ngàn tệ thôi chứ gì?
Bạch Thần thì làm như sợ tôi nổi điên vả chết cô ta hay gì nên vội vàng đứng che trước mặt cô ta, nhíu mày nói:
- Chỉ là món đồ không có giá trị, vỡ thì vỡ thôi. Tiểu Ngư cũng có cố ý đâu, cô rộng lượng tí đi.
Bây giờ không phải lúc so ai rộng lượng hơn ai đâu cái thằng mắc dịch này!
Không ai nhìn thấy, nữ quỷ tham lam bị phong ấn năm năm đang vội vàng chui ra từ trong hoa tai phỉ thúy bị vỡ dưới đất.
Đầu tiên cô ta nháy mắt với tôi, sau đó chống nạnh cười phá lên:
- Ha ha ha ha! Cuối cùng cũng được ra rồi! Quẩy lên nào bà con!
Nét mặt của tôi càng dại ra hơn: Ôi thôi toang rồi!
Phần bình luận livestream bên kia thì liên tục spam:
[Hình như "Tinh ăn bám" giận thật rồi kìa, mắc cười quá, đồ chợ mà làm như bảo bối không bằng.]
[Sao lại nói như thế được, đã nói đây là hoa tai cô ta luôn đeo, tức là nó rất quan trọng đối với cô ta đấy.]
[Thấy Giang Tiểu Ngư cố ý rành rành ra đó, mất thiện cảm hẳn.]
[Đã nói không cố gì rồi còn gì, bình luận trên có phải là tài khoản "Tinh ăn bám" mua không thế?]
Đúng lúc này, một người dùng có tên "Giáo sư Chu Đại học Địa chất" đăng bình luận:
[Ôi chu choa mạ ơi, là Lão Khanh Chủng* bậc một đấy, tiếc thế. Mà nhìn nó có vẻ là đồ cổ nữa, dù ra giá cũng chưa chắc người ta chịu bán đâu.]
(*Lão Khanh Chủng là dòng phỉ thúy có giá trị cao, dành riêng để chế tác trang sức cao cấp.)
Hiện trường lập tức lặng ngắt như tờ, Giang Tiểu Ngư vẫn cố gắng tỏ vẻ không sao dù trong lòng đã giật nảy rồi:
- Làm sao có chuyện đó được? Một đứa chỉ biết đeo bám như chị ta thì sao có thể xài thứ đắt đỏ như thế? Chắc chắn là giả rồi.
Nữ quỷ tham lam chẳng buồn nhìn cô ta mà chỉ cười khẩy một tiếng, sau đó động ngón tay. Từng luồng khí vận màu tím bay thoáng qua trước mắt tôi.
Bỗng nhiên tiếng điện thoại tôi vang lên, một giọng nói máy móc làm phá vỡ sự yên tĩnh ở hiện trường:
[Tài khoảng Alipay của bạn vừa tăng ba triệu tệ.]
So với tôi thì gã đạo diễn thường xuyên chơi trò quy tắc ngầm với diễn viên nữ lại đột nhiên chửi ầm lên:
- Đậu má! Kêu tin tức nội bộ là cổ phiếu này tăng trần mà! Thị trường chứng khoán sắp giảm tới mức ngắt mạch rồi kìa!
(*Ngắt mạch thị trường là cơ chế tạm dừng giao dịch tự động trong phiên giao dịch khi giá chứng khoán hoặc chỉ số chứng khoán biến động chạm các ngưỡng xác định trên hệ thống giao dịch chứng khoán.)
Ngay sau đó, chị Vương quản lý của tôi hào hứng chạy vào:
- Tinh Tinh, có một nhãn hàng quyết định cho em làm đại sứ thương hiệu toàn cầu kìa!
Bạch Thần thì lại nhận được một cuộc gọi, nhíu mày nói:
- Mẹ nói gì cơ? Trên hot search có tin đồ ăn ở nhà hàng của mình có gián sao?
Hiện trường lập tức hỗn loạn, hết đợt mắng này tới đợt mắng khác vang lên. Trên trán tôi toát mồ hôi lạnh, nghĩ thầm: Chết rồi, nhưng sao mình lại có cảm giác lần này là người khác chết mới đúng nhỉ?
Nữ quỷ tham lam ghé vào tai tôi, hỏi với giọng dụ dỗ:
- Thấy vui không? Hay là cô chiều theo tôi đi? Tôi đảm bảo sẽ đưa cô lên đỉnh cao vinh quang trong vòng ba năm, thành người giàu có nhất trong vòng năm năm. Chúng ta nên lấy tài vận của ai trước đây ta?
Vào lúc nữ quỷ tham lam đang chà xát tay, chuẩn bị xắn tay áo lên quậy cho đục nước thì đột nhiên cô ta khựng lại, nhìn Giang Tiểu Ngư với vẻ ngờ vực. Sau đó, trên mặt cô ta lộ ra nụ cười nghiền ngẫm, nói:
- Ồ? Hình như cô ta nuôi Kumanthong thì phải?