Giờ đã là tháng tư, ngày hôm qua ở Phòng Sơn* còn có tuyết rơi.
(*) Quận Phòng Sơn, Bắc Kinh.
Mạnh Duy Tất ở bên đó khảo sát một hạng mục, trời thì lạnh nhưng anh lại mặc ít áo cho nên anh có chút cảm lạnh. Tới buổi chiều anh đi từ Phòng Sơn về nội thành, sau đó tới nhà hàng Tú Minh để tham dự một bữa tiệc. May mà rượu có thể làm ấm người, sau khi uống hai chén, người anh cũng bớt đi phần nào khí lạnh.
Thư ký ra ngoài nghe điện thoại, sau khi trở lại ghé tai anh nói nhỏ: “Người giúp việc trong nhà anh nói chưa thấy ai về.”
Mạnh Duy Tất vẫn vui vẻ nâng ly chúc mừng như trước, nghe câu nói đó biểu lộ cũng không khác là bao, tiếp tục chuyện trò. Trong ánh đèn ấm áp, da dẻ, mặt mày của anh đều được chiếu rõ hết. Làn da của Mạnh Duy Tất không quá trắng, nhưng ôm khung xương mặt rất gọn, dù đã sang tuổi ba mươi sáu nhưng làn da vẫn căng bóng không có nếp nhăn, trông anh vẫn đẹp trai tuấn tú như trước.
Thư ký đã theo anh từ lâu, tự nhiên sẽ đoán ra được ý của sếp. Phần sau của bữa tiệc, thư ký cố ý đẩy nhanh tiết tấu, những người đang ngồi cùng bàn đầu là những người có con mắt tinh tường, rất nhanh chóng tự giác đặt chén rượu xuống, chấm dứt bữa tiệc.
Nhiệt độ trong phòng chênh lệch với nhiệt độ bên ngoài rất lớn. Mạnh Duy Tất đang mặc trên người một chiếc áo sơ mi lụa đen, thư ký đuổi theo kịp, đưa cho anh một chiếc khoác dài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT