Thực ra lực của pha ném người vừa nãy không lớn, nhưng Lê Chi lại đáp đất bằng một tư thế không tốt, trực tiếp đè lên xương cụt, lúc vừa mới bị ngã thì cô không thấy đau, sau khi nói mấy câu thì liền cảm thấy không chịu nổi nữa.
Tống Ngạn Thành không đưa cô tới bệnh viện công lập, anh trực tiếp liên hệ với một đàn anh cùng trường Thanh Hoa ngày xưa với mình. Vị đàn anh này của Tống Ngạn Thành có một đội ngũ bác sĩ tư nhân, cho nên lúc Lê Chi tới khám cũng không có người ngoài. Tống Ngạn Thành ôm cô đi suốt cả chặng đường 800 mét, người Lê Chi đung đưa trong lúc đi đường, liền nhịn đau mắng anh, “Lúc này anh ôm em ổn thế còn gì, chắc chắn là vừa rồi anh cố ý.”
Tống Ngạn Thành tình ngay lý gian, nghiêm mặt nói: “Anh không hề.”
Lê Chi nhe răng, “Anh đã gọi cho Mao Phi Du chưa?”
“Gọi rồi, nửa tiếng nữa anh ta sẽ đến.”
Đàn anh của Tống Ngạn Thành hành nghề y cứu người, tính cách ôn tồn lễ độ. Tuy rằng anh biết mặt Lê Chi, nhưng không hề có phản ứng gì thái quá, vô cùng hòa nhã: “Lê tiểu thư xin hãy yên tâm, anh đã quen Ngạn Thành nhiều năm, chuyện của em ấy cũng là chuyện của anh, anh sẽ giúp em giữ bí mật.”
Lê Chi dù đang cực kỳ đau nhức, vẫn lễ phép nói cảm ơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play