Lê Chi ngồi ở trên xe, xe đã đi thật xa mà thỉnh thoảng cô vẫn ngoái ra đằng sau nhìn gì đó. Mao Phi Du hỏi: “Cô nhìn gì đấy?”
“Không có gì.”
“Đêm nay cô về đâu?”
Mao Phi Du cố ý lời này để thử cô. Tống Ngạn Thành cao khoảng 1m85 trở lên, luôn là kẻ xuất chúng, khi ở sân bay, Mao Phi Du đã sớm nhìn thấy anh đứng trong nhóm fan rồi. Đường đường là Tổng giám đốc một tập đoàn, thế mà nửa đêm nửa hôm còn chạy tới đây, không có chuyện trùng hợp gì hết.
Vì ngại vẫn còn tài xế ngồi đằng trước, Mao Phi Du khó có thể giảng giải minh bạch mọi chuyện cho cô nghe. Trong lòng anh ta cũng đã nắm chắc được tám, chín phần, chỉ là muốn xem xem Lê Chi còn định lôi ra cái cớ quỷ gì để bao biện. Kết quả là, Lê Chi cũng không quay đầu lại, ra vẻ gió thoảng mây bay mà nhìn cảnh vật ngoài cửa xe, nói: “Về công ty.”
Công ty có một tòa kí túc cho nghệ sĩ, bình thường không hay có người ở. Lê Chi nói: “Ngày mai chẳng phải sẽ đi lồng tiếng sao, để tôi nhìn qua kịch bản tí đã, sợ mai lại ngượng nghịu không quen.”
Khâu hậu kì của “Ánh Trăng Trên Tay” đã đi tới bước cuối cùng, có một vài đoạn phim cần diễn viên lồng tiếng lại cũng là điều bình thường. Lê Chi vẫn nhớ rất rõ về những việc mình cần phải làm, “Ngày kia tôi sẽ phải chụp hình quảng bá, sau đó sẽ dự tiệc tối tại nhà Khương lão sư, từ chối thì không hay lắm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT