Cái tư thế ngồi này của Tống Ngạn Thành thực ra rất là lưu manh, chân dang rộng, không chừa chỗ trống cho ai, nửa nằm nửa ngồi lộn xộn trên ghế sopha. Chân anh lại rất dài, quắp chặt lấy đùi của Lê Chi không buông.
Anh ‘à’ một tiếng, “Kẻ đanh đá người vũ phu*, thế này mà còn không được coi là người một nhà nữa thì đừng có vào cửa.”
(*) Từ gốc là “hãn phụ” và “tác phu”, chữ ‘phu – phụ’ nghĩa là vợ chồng.
Lê Chi lầm bầm kháng nghị, “Ai muốn làm người một nhà với anh chứ.”
Tống Ngạn Thành hạ giọng: “Chẳng phải em đang ngồi ở nhà anh đây sao?”
“…”
Lời này hình như cũng đúng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT