Cũng may là đã quen với tác phong hành sự cay độc của người này, giờ đây Lê Chi coi như đã miễn nhiễm với nó. Việc này coi như đã định, một người đi Quý Châu, một người không thèm để ý, tất cả đều vui vẻ.
Lê Chi lại quay về phòng sắp xếp hành lí, sau đó lại phân tâm.
Năm ngoái khi ông nội của Tống Ngạn Thành tạm thời quyết định gặp nhau, nhà họ Tống chính là cái ổ của bọn sài lang hổ báo. Trước kia Tống Ngạn Thành chính là một con thỏ trắng, bị mấy con sói đói đó vần vũ cho. Hiện tại coi như đã có chút khởi sắc, họp thường niên là một dịp tuyệt vời như thế, nếu hai người không triển khai chút việc, thế thì sẽ tiếc nuối biết bao nhiêu.
Bốn giờ sáng ngày kia sẽ quay phim, Mao Phi Du đặt cho cô vé máy bay vào chiều mai.
Một khi cán cân tư tưởng đã mất cân bằng, tự nhiên sẽ có câu trả lời.
Trong cuộc chiến nội tâm nảy lửa này, Lê Chi bỗng đã tìm được một cái cớ tuyệt vời để làm bia đỡ. Cô gửi tin nhắn cho Mao Phi Du, chỉ vài giây sau bên kia đã rep, tức nhận mắng mỏ cô một phen:
“Phát điên gì ở đây! Nhỡ như cái chuyến bay trễ giờ nhất kia bị hủy bỏ, nhỡ như cô không kịp đến Quý Châu, chẳng nhẽ cô định để cả đoàn phim phải chờ cô à?! Bỏ ngay cái chủ ý khốn nạn đó đi cho tôi. Cô mà dám làm xằng làm bậy thì cô chờ đó!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT