Em và Tao [SaneGiyu]

5.Ngã(2)


3 tháng


Warning: OCC, OTP, BoyLOVE

Do tớ bí không biết miêu tả con quỷ và huyết quỷ thuật của nó ra sao nên tớ tạo hình nó hơi giống Enmu á chứ thật ra là không phải.

_

Bỗng sàn nhà xuất hiện một lỗ đen nuốt chửng hai người. Cả hai người rơi xuống một không gian tối mịt. Xung quanh tối om không thể thấy gì. Thì không biết từ đâu một giọng nói vang lên

Con quỷ: Ahahaha là trụ cột sao? các ngươi nghĩ có thể lừa ta à? không dễ đâu. Giờ chúng ta chơi một trò chơi đi ! nếu các ngươi thắng ta sẽ trả lại những người ta bắt mà còn sống cho các ngươi còn nếu các ngươi thua thì các ngươi sẽ trở thành bữa tối của ta. Chốt vậy nha !

Sanemi: Thằng chó này, mày quá khinh thường trình độ của tao đây rồi. chuẩn bị tinh thần đưa những người còn sống và cái đầu của ngươi cho tao đi thằng nhãi. 

Vừa dứt lời, Sanemi liền ngã xuống. Tâm trí anh như bị điều khiển. Cái cảnh tượng mà cả đời này anh muốn quên đi lại ùa về. Người mẹ đã hóa quỷ của anh đang tàn xác những đứa em thân yêu. Anh cầm con dao to trong nhà bếp mà vật lộn với mẹ mình. Tâm trí anh thì hiểu rõ mình đang làm gì và muốn dừng ngay thứ kinh khủng này lại nhưng cơ thể anh chẳng thể làm gì. Vậy là một lần nữa cảnh tượng mẹ anh bị chính tay anh giết rồi gào thét dưới ánh mặt trời lại xuất hiện. Mẹ vẫn nằm đó. Còn cơ thể anh không tài nào di chuyển được. Dù con người kia qua bao gian khổ đã kiên cường hơn nhiều nhưng nước mắt vẫn không tài nào ngừng rơi được. Đang đi lòng vòng trong mớ suy nghĩ rối răm thì bỗng một giọng nói quen thuộc gọi anh tỉnh lại.

Giyuu: SHINAZUGAWA ! 

Là Giyuu cậu vừa cứu anh một mạng. vừa tỉnh dậy, anh liền gạt đi nước mắt và bắt đầu phản công khi nhận ra con quỷ đang ở trong góc. Thì ra huyết quỷ thuật của nó là khiến người khác rơi vào cơn ác mộng, để họ đau đớn khôn nguôi, nhưng chỉ cần họ lấy lại được ý thức thì sẽ thoát được ra khỏi cơn ác mộng. 

Sanemi: Hơi thở của gió thức thứ nhất ! Trần Toàn Phong - Tước 

Gã tung ra những nhát chém lia lịa vào con quỷ nhưng con quỷ đã dùng huyết quỷ thuật chặn lại đòn đánh của gã. Có vẻ con quỷ đã chọc gã điên lên rồi. Chết dở ! Gã còn đang mải mê chém thì con quỷ đã dùng huyết quỷ thuật lên Giyuu. Em chỉ kịp gọi tên gã trong vô vọng.

Giyuu: SHINAZUGAWA 

Lần thứ hai em hét to tên gã. Khi gã quay lại thì em đã chìm vào một giấc ngủ. Lần này con quỷ để em gặp lại những người thân yêu đã khuất của mình. Trong cơn mơ em thấy chị Tsutako thân quen cùng Sabito và Makomo. Em ôm chầm lấy họ mà òa khóc. Tiềm thức lúc này hết sức mơ hồ. Em lúc này chỉ biết ôm họ thật chặt mà òa khóc như một đứa trẻ. Phía của gã thì chỉ thấy em nằm bất tỉnh mà chẳng nhúc nhích gì. Còn chưa đánh mà em đã ngã xuống thế kia rồi. Gã xót lắm. Lần này thì con quỷ làm gã sôi máu thật rồi. Mặt gã nổi đầy gân xanh, tay nắm chặt chuôi kiếm. Con quỷ đang định dùng huyết quỷ thuật một lần nữa nhưng không thành. Đầu nó rơi xuống đất rồi. Nhưng em vẫn ngã khụy ở đó không nhúc nhích. Căn phòng trở lại bình thường. Những người còn sống thở phào nhẹ nhõm mà ôm nhau ăn mừng vì được giải thoát. Chỉ có gã là không vui vẻ được. 

Gã tức tốc bồng em xuống phòng y tế của nhà trọ. 

Chủ trọ: Anh không cần quá lo lắng đâu. Cậu ấy chỉ bị bất tỉnh thôi !

Chẳng hiểu sao khi gã dính huyết quỷ thuật thì lại không vấn đề gì thế mà em lại bất tỉnh thế này. Chắc là do em yếu hơn gã. Sáng hôm sau, gã quyết định sẽ trở về luôn và tất nhiên là gã sẽ vác em về. Gã đeo đồ đạc của cả hai ở sau lưng còn em thì gã bế đằng trước. 

Chủ trọ : Anh đi luôn à? 

Sanemi: Vâng, tôi phải về sớm. 

Chủ trọ: Vậy tạm biệt, đi đường cẩn thận 

Sanemi: Vậy nhờ anh gửi lời tạm biệt tới mọi người giúp tôi. 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play