Mai Truyền Kỳ không đợi Phong Tĩnh Đằng hô lên, nhanh chóng hút vào một hơi.
Phong Tĩnh Đằng thấy chất lỏng màu đỏ thẫm đi qua hình trái tim, nhân cơ hội đem một phần nước Mai Truyền Kỳ hút sang bên mình, cẩn thận thưởng thức.
Mai Truyền Kỳ đem một ngụm nước ép màu đỏ nuốt vào, vừa đến cổ họng thì bị vị cay mạnh mẽ kích thích đến ho sặc sụa.
“Khụ… khụ…! Khụ khụ, tôi…, khụ…, mịa nó, khụ… khụ, dĩ nhiên, khụ…, cư nhiên là nước ớt…, khụ khụ…, nước…, khụ, có nước hay không…, khụ khụ, tôi muốn uống nước…, khụ khụ…, gọi nhân viên phục vụ…, khụ, đưa chén nước tới…, khụ khụ…”
Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, gương mặt tuấn tú bị sặc đến đỏ bừng, miệng cũng bị cay đến mức tê liệt, trên trán lấm tấm mồ hôi, ngay cả trong ngực bị ho dằn vặt đến cảm thấy đau đớn.
Đáng tiếc, mặt bàn ngoại trừ ly nước trái cây thì chẳng còn vật nào khác, bản thân lại không dám đem phần nước còn dư uống vào, sợ rằng sẽ nếm phải hương vị kỳ quái nào nữa.
Phong Tĩnh Đằng nhìn Mai Truyền Kỳ bị sặc chảy cả nước mắt, bình tĩnh đem chai nước sớm giấu ở sau lưng mang ra.
Mai Truyền Kỳ nhìn thấy Phong Tĩnh Đằng cũng uống nước ớt thế nhưng vẻ mặt anh dường như không việc gì, chậm rãi mở nắp chai nước ra, động tác chậm chạp như vậy khiến cậu thiếu kiên nhẫn: “Khụ khụ…, anh có thể…, khụ khụ, nhanh lên một chút được không?”
Phong Tĩnh Đằng khẽ cong khóe miệng, không vì cậu thúc giục mà động tác nhanh hơn, chậm rãi mở nắp chai ra, cho bản thân uống hớp đầu tiên.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT