Do thông tấn khí mở loa ngoài nên những người trong xe tất nhiên là đều nghe được câu này. Trong xe nháy mắt trở nên im lặng, bên cạnh đó còn kèm theo những tiếng thở gấp ái muội phiêu đãng trong xe.

Mai Truyền Kỳ khóe miệng khẽ giật, nhưng cũng không nhanh chóng thông báo thân phận, tùy ý để đầu bên kia đạt cao trào, dẫn đến không khí trong xe ngày càng cổ quái.

Năm phút sau, người đó cũng vận động xong, cậu mới bình tĩnh dặn dò: “Tôi đã ra tù! Hai giờ sau đến G thành tổng trạm đón tôi!”

Không thèm nghe đối phương kinh ngạc gào lên, nhanh chóng gác máy, cười híp mắt xoay người. Nhìn vẻ mặt không được tự nhiên của đám người trong xe, tầm mắt xấu xa đảo qua phía dưới của bọn họ đang nhanh chóng dựng lều: “Có phải nghe rất đã tai không? Trước khi xuống xe, thỉnh mỗi người trả tôi năm trăm tín dụng điểm, cảm ơn~!”

Mọi người nổi giận: “Mịa nó!”

Mai Truyền Kỳ quay người đem thông tấn khí trả lại cho nam nhân, đùa cợt nói: “Người anh em này, học viên dưới trướng của anh định lực còn chưa đủ, cần phải rèn luyện thêm mới được!”

Kỳ thực cậu cũng không biết nam nhân này có phải là đạo sư của đám học sinh hay không, nói như vậy là để thăm dò thân phận của đối phương!

Nam nhân tiếp nhận thông tấn khí, khóe miệng khẽ cười, cân nhắc nói: “Đúng thật là phải cám ơn bài kiểm tra đặc biệt của cậu. Sau khi trở về, nhất định tôi sẽ phạt bọn họ đến phòng trọng lực hảo hảo rèn luyện một phen!”

Nhất thời, bên trong xe vang lên những tiếng thê lương!

Mai Truyền Kỳ nhướng nhướng mày!

Cậu vẫn không tin tưởng nam nhân này là đạo sư, thoạt nhìn thực sự không giống!

Bất quá, cậu cũng không thèm tiếp tục thăm dò nữa, mỉm cười điều chỉnh tư thế cho thoải mái, nhắm mắt nghỉ ngơi!

Nam nhân trên khóe môi ý cười càng sâu, nhìn cậu một lúc rồi mới chậm rãi quay đầu nhìn bên ngoài cửa sổ.

Hai tiếng sau, xe huyền phù tới tổng trạm G thành.

Mai Truyền Kỳ xuống xe, liền thấy người anh em tốt vội vội vàng vàng chạy tới, cầm lấy một cái áo khoác trùm lên đầu, che toàn bộ khuôn mặt cậu lại, chỉ lộ ra đôi mắt phượng xinh đẹp!

Cậu tức giận nói: “Dực, cậu làm gì đó hả?”

Giản Dực nhanh chóng vỗ bỏ cánh tay đang muốn kéo áo khoác ra: “Mịa nó! Cậu không muốn bị đám người quần ẩu, thì đừng nên kéo áo xuống.”

Nghe vậy, Mai Truyền Kỳ nhíu chặt lông mày: “Chuyện gì đã xảy ra?”

Chẳng lẽ có kẻ thù nào biết mình ra tù, cho nên tìm người đến đánh hả?

Giản Dực không trả lời, tay khoát lên vai cậu, vội vã đem người mang lên xe rồi mới nói: “Cậu biết gì không? Bây giờ cậu đang rất nổi tiếng đó nha!”

Mai Truyền Kỳ kéo áo khoác trên đầu xuống: “Thế là thế nào?”

“Trong lúc cậu ở tù, ảnh chụp của cậu bị công bố ra, thậm chí có người dùng ngoại hình của cậu chế tác thành bia tập bắn, thành bao cát, hoặc là các loại công cụ phát tiết trong trò chơi đạo tặc liên vũ trụ. Vì thế, thân ái à, cậu nổi danh rồi!”

Mai Truyền Kỳ: “…”

“Nhưng đó vẫn là vấn đề nhỏ, chỗ chết người nhất chính là toàn dân đối với chuyện cậu đào binh, cảm thấy phi thường phẫn nộ. Có người còn tuyên bố chờ sau khi cậu ra tù sẽ cho cậu ăn đòn. Hơn nữa, trên tinh võng còn có bài viết ‘Muốn đánh Mai Truyền Kỳ hãy cho một like’ nữa, bên trong số người muốn đánh cậu đã lên tới 1 tỉ người. Có thể tưởng tượng được, nếu như cậu hiện tại dùng khuôn mặt này tùy ý đi loạn, chắc chắn sẽ bị bao vây tấn công!”

Mai Truyền Kỳ: “…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play