“Anh biết.” Hai mắt Phong Tĩnh Đằng tối lại: “Truyền Kỳ, anh biết em giận anh đêm đó tám năm trước không lưu lại cho em bất kỳ tin tức nào liền rời đi, bởi vậy tạo thành các loại hiểu lầm phía sau. Hiện tại lại không biết phải làm sao mới có thể khiến em tha thứ cho anh, thế nhưng, sự tình nếu đã phát sinh, chúng ta cũng không thể thay đổi, tất nhiên, cũng không thể dễ dàng bỏ qua mọi chuyện như vậy được. Cho nên, anh hi vọng em cùng anh có thể bỏ qua chuyện lúc trước, vậy thì tương lai của chúng ta mới có thể đi được càng xa, em cảm thấy thế nào?”
Giọng anh theo tâm tình trở nên khàn khàn trầm thấp.
Mai Truyền Kỳ nhìn thấy trong đôi mắt đen của Phong Tĩnh Đằng thoáng hiện qua hối hận cùng thống khổ.
Cậu biết sau khi trải qua mọi chuyện, với trí thông minh của Phong Tĩnh Đằng, nhất định sẽ đoán được nguyên nhân thực sự cậu cùng Ti Kiếm Đường kết giao.
Cho nên, Phong Tĩnh Đằng nói những lời này cũng là điều cậu muốn nói, cậu không muốn Phong Tĩnh Đằng vì chuyện này mà áy náy, thống khổ và hối hận.
“Phong Tĩnh Đằng, tôi cùng Ti Kiếm…”
Phong Tĩnh Đằng vội che miệng Mai Truyền Kỳ, nói giọng khàn khàn: “Đừng nói, anh đều biết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play