Hắn là cố ý kích động Lâm Hạ Công.
     Hồi trước Tống Miên Tư đánh mẹ hắn một bạt tay, Tống Hữu Thành ghi hận trong lòng, bởi vậy hiện tại có cơ hội liền nghĩ cách đáp trả Lâm Hạ Công.
     "Mày nói cái gì đó!" Lâm Hạ Công lần này thật bị chọc tức, cầm rìu con mắt hung tợn nhìn chằm chằm Tống Hữu Thành.
     Tống Hữu Thành bị sát khí trên người hắn dọa lui về sau một bước, sau đó ngoài mạnh trong yếu nói: "Tao lại không có nói bậy. Đến bây giờ còn chưa thu được tin gì, không phải xảy ra chuyện chẳng lẽ còn có thể có tin tức tốt gì ?"
     "Câm miệng!" Lâm Hạ Công con mắt đều đỏ, hắn cầm rìu nhìn Tống Hữu Thành, khuôn mặt dữ tợn, toàn thân sát khí khiếp người.
     "Em ba!" Trong phòng Tống Miên Tư nghe thấy động tĩnh chạy ra, nhìn thấy một màn này, vội vàng chạy đến bên Lâm Hạ Công giữ chặt hắn, trừng mắt nhìn Tống Hữu Thành cùng Lâm Hướng Nam, "Các người đến cùng muốn làm gì? Có muốn hay không tôi đi tìm đội trưởng phân xử thử?"
     Vừa nghe đến Lâm Bảo Gia, Lâm Hướng Nam hai người vẫn còn có chút e ngại.
     Nhưng bọn hắn cũng mạnh miệng, rõ ràng bị Lâm Hạ Công dọa cho phát sợ, còn già mồm nói: "Dù sao chúng tôi nói chính là lời nói thật. Nhà các người khỏi phải nghĩ đến có ngày sống dễ chịu đi."
     Lâm Hạ Công tức giận đến mức gân xanh trên cánh tay kéo căng lên , Tống Miên Tư cách một lớp  áo bông đều cảm giác được hắn đang liều mạng ngăn chặn lại sự phẫn nộ của mình.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play