"Ông còn nói!" Lâm Hạ Công giống như sư tử bị chọc giận, bỗng nhiên bước lên, trong đầu liền nghĩ đánh chết Lâm Đa Bảo.
Ông Lưu suýt nữa thì không giữ được hắn, vẫn là Tống Miên Tư giữ chặt hắn, nói: "Em ba, đừng đánh,ông ta nói là việc của ông ta,anh trai em là người hiền lành phúc khí hẳn là sẽ bình an."
Nói xong lời này, Tống Miên Tư nhìn về phía Lâm Đa Bảo, khuôn mặt lạnh như băng "Bác hai, ngài là trưởng bối, cũng nên chừa chút thể diện. Đều là người một nhà, chưa thấy người nào lại đi trù ẻo cháu trai mình như vậy."
Mặc dù biết nhà này đều là người cực phẩm, thế nhưng chính tai nghe thấy những lời nói này Tống Miên Tư cũng không khỏi vì Lâm Hạ Thành cảm thấy lạnh lẽo thay.
Lâm Hạ Thành ở trong bộ đội vào sinh ra tử, lúc trước tiền kiếm mỗi tháng đều cho nhà một nửa, có thể nói tòan bộ sinh hoạt của nhà bọn Lâm Đa Bảo đều nhờ Lâm Hạ Thành, kết quả là tin tức còn chưa xác nhận những người này đều cảm thấy Lâm Hạ Thành là chết rồi, liền xem như là cái gai trong mắt mà muốn nhổ đi.
"Lời tao nói đều là thật." Lâm Đa Bảo ngoài mạnh trong yếu nói.
"Được rồi,đừng làm rộn ." Trần Mai Hương đen mặt nói, bà ta ánh mắt lạnh lẽo như băng nhìn về Lâm Hạ Công cùng Tống Miên Tư liếc mắt, "Có phải là xảy ra chuyện hay không chờ thêm mấy ngày liền rõ ."
Lâm Hạ Công thở hổn hển, trên mặt đỏ bừng lên.
Lâm Đường đỏ cả vành mắt, nắm chặt tay.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT