Đối với thái độ của hai vị lính sai quản chợ, phu phu Dư Hòa đều cảm thấy rất vừa lòng. Bọn họ không những không hống hách kênh kiệu, mà còn nhìn ra được chút nho nhã. Đối xử với lưu dân cũng không áp bức tàn bạo gì, lại có phần giúp đỡ.
Dù sao thì người làm trong Nha môn cũng đều là kẻ có học cả. Mà ở thời không này, việc học nhất định phải đặt lễ nghĩa làm đầu. Dạy người dù có làm nghề nào cũng phải có đức hạnh của nghề ấy, không chỉ có đại phu phải giữ y đức, ngay cả thương nhân cũng phải có thương đức.
Vì thế cách hành xử của người làm quan, đại đa số cũng đều là chính trực, lễ mạo. Chỉ có một số ít bị tiền che mờ mắt, hoặc là gia trạch sai trái, giáo dưỡng ra nhân cách không tốt mới đi ngược lại với những điều được răn dạy mà thôi.
Theo như phu phu cậu đã tìm hiểu và nghe ngóng được. Ngay cả trong Nha môn Huyện Tịnh Sơn, từ Huyện Lệnh cho đến Sư Gia, cũng đều là những người liêm chính. Thế nên Tịnh Sơn mặc dù không phải là giàu có nhất trong số 15 Trấn trong Thành, nhưng thôn dân cũng không có mấy nơi phải chịu cảnh cùng cực.
Phu phu cậu vì thế càng tin tưởng vào lần xin giấy chứng Thương hộ này. Chính vì thế khi nãy Đại Viễn mới thẳng lưng dõng dạc nói ra cái tên Dạ Vũ ấy.
________________
Sau khi xe ngựa xe bò về đến Nhất Thấp đã là tối mịt, mọi người cơ hồ cũng đã thấm mệt, đám tiểu hài đã có đứa ngủ quên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT