Sau khi ra khỏi bệnh viện, Tống Tịnh Nguyên cảm thấy toàn thân có chút hốt hoảng, tuyết đã ngừng rơi, ánh mặt trời xuyên qua tầng mây, bầu trời xám xịt dần dần rút đi, thay thế bằng màu xanh thẳm.
Sau khi tuyết rơi, trời lại sáng.
Thẩm Duệ chỉ dùng vài câu đơn giản để tóm tắt lại những gì Trần Nghiên đã trải qua trong một năm kia, nói anh học tập rất chăm chỉ, thành tích cũng tiến bộ không ít, nhưng cuối cùng vẫn không đủ điểm vào Giang Đại.
Trong lòng Tống Tịnh Nguyên dẫy lên một gợn sóng, bước chân của cô rất nhẹ, như đang trôi nổi giữa đại dương bao la, trước mặt là nước biển vô tận, cô lại mất đi phương hướng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT