Trần Nghiên không phải là người già mồm cãi láo, vết thương trên cánh tay ảnh hưởng rất ít đến cuộc sống hàng ngày của anh, chỉ là bình thường anh có thói quen mặc áo ngắn tay, băng vải màu trắng bị lộ ra ngoài, khó tránh khỏi bị người ta hỏi tới.
Ngày hôm sau, tại căn tin ăn trưa, Thẩm Duệ ngậm nửa cái xúc xích ngồi xuống bên cạnh Trần Nghiên, nhìn cánh tay băng bó chặt của anh, cảm thán một tiếng.
"Anh Nghiên, tối qua cậu lại đánh nhau với ai à?"
"Không phải nói rồi sao." Anh cau mày tặc lưỡi, "Đoạn thời gian này tôi đang ở nhà học bá của tôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT