Trái tim treo lơ lửng cả ngày cuối cùng cũng có thể buông xuống.

Tống Tịnh Nguyên thở phào nhẹ nhõm, có thể khiến anh vui vẻ hơn một chút, chính mình đêm nay bầu bạn với anh cũng rất có ý nghĩa. Hai lúm đồng tiền nông trên môi rất tinh nghịch và đáng yêu, Tống Tịnh Nguyên ôm chặt thỏ bông, hôm nay cô đã dành rất nhiều thời gian cho Trần Nghiên, cảm giác hưng phấn đánh sâu vào đầu óc cô đến choáng váng. Gió đêm không ngừng vỗ vào mặt cô, tóc tai rối tung, tầm nhìn bị che khuất, nhưng Tống Tịnh Nguyên vẫn cảm thấy rất vui vẻ.

"Vào đi." Trần Nghiên nói, "Buổi tối gió lớn."

Tống Tịnh Nguyên gật đầu đồng ý, xoay người đi về nhà, đã vào hành lang cô mới phát hiện mình chưa nói lời tạm biệt Trần Nghiên. Cô lại chạy ra ngoài, Trần Nghiên vẫn đứng đó, mái tóc đen bị gió thổi tung, để lộ vầng trán đầy đặn, dưới ánh đèn đường mờ ảo chiếu xuống, lông mày và ánh mắt của anh có chút dịu dàng hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play