Ở trong nhà lâu cũng buồn chán.
Lâm Thiên Du ôm sói bị thương ngồi ở cửa, còn tự cầm miếng thịt khô ăn: “Phải chi có trà thì tốt quá, đặt cái bàn phía trước, uống trà nóng dưới tuyết rơi bay thế này."
Nghĩ tới cũng thảnh thơi lắm.
Nhưng đảo Bắc Cực không có điều kiện cho trà mọc, nếu ở hai hòn đảo kia, dù không có trà thật, cũng có thể tìm thấy không ít lá có thể pha nước.
Dù chỉ là nước bạc hà cũng được.
Hàng Tư Tư khoác áo lông dày, tay cầm rìu, thấy Lâm Thiên Du ngồi trong cửa hình vòm, sững lại rồi từ từ mở to mắt: “...Chị Lâm à!"
"Hả?" Lâm Thiên Du ngẩng đầu, thấy Hàng Tư Tư nhìn chằm chằm mình: “Sao vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT