“Còn nhớ chị không?” Lâm Thiên Du ngồi xuống, tầm mắt ngang bằng với báo con, thậm chí còn hơi thấp hơn.
Lúc đó báo con bị thương rất nặng, không biết nó có nhớ cô hay không, chính Lâm Thiên Du cũng không rõ.
Sau một thời gian được chăm sóc ở trạm cứu hộ, báo con từng bị thương nặng suýt chết đó giờ đã lại tròn trịa, đầu nhỏ béo ú ục, nhìn rất thích ruồi nhẹ.
Báo con nhìn Lâm Thiên Du một lúc, con ngươi màu nâu sẫm thay đổi, có vẻ đang cố gắng xác định cái gì đó.
“Lần trước là chị giao em cho anh ấy đấy.”
Lâm Thiên Du chỉ về Bùi Chiêu, giúp bé báo săn gợi nhớ lại.
Nó nghiêng đầu, có vẻ nhớ ra điều gì đó, rồi tiến lên vài bước, dơ móng vuốt tiếp tục gãi khóa cửa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT