Miếng bánh mì khỉ cuối cùng cũng không ăn được, trở thành phân bón làm tơi xốp đất.
Sói nhỏ chịu đựng kém với thức ăn không phải khẩu vị của nó, có thể thấy nó cố gắng ăn nhưng giống như uống thuốc không khác gì, có lẽ viên thuốc còn dễ nuốt hơn cả quả bánh mì khỉ.
Lâm Thiên Du đứng dậy đặt Sói nhỏ trở lại hốc cạn, rồi quay người tựa vào tảng đá bên cạnh Báo săn, “Đậu Đậu, còn vài ngày nữa báo con sẽ trở lại, vui không?”
Báo săn hắt xì một tiếng, liếm liếm móng vuốt không có phản ứng gì.
Lâm Thiên Du suy nghĩ, cuối cùng cũng không nói sẽ đưa Báo săn đi xem, trước tiên không nói tới môi trường vô trùng ở đó, phải qua vài lần khử trùng mới có thể lên tầng.
Thuốc khử trùng đặc chế phun lên quần áo và người, con người có thể rửa sạch, nhưng nếu phun lên người Báo săn, nó có thể liếm, ngay cả khi tắm rửa cũng không chắc có thể rửa sạch hoàn toàn, chỉ cần ăn phải một chút là nguy hiểm.
Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn không nên đưa Báo săn đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play