"Anh có da thú không? Ý tôi là lông thú. " Lâm Thiên Du chỉ xuống mặt đất đã đào hết cỏ dại, "Có thể đóng ván gỗ bên dưới, rồi trải da thú lên trên ván gỗ, như vậy nằm sẽ thoải mái hơn."
"Uh uồm..." Sư Tử Trắng lộn một vòng, bụng úp lên, duỗi móng vuốt ra ngáp một cái thườn thượt.
Lâm Thiên Du uống một ngụm nước, nước đun sáng nay, bây giờ uống đã lạnh ngắt rồi.
Gần đây ăn cơm đều kèm với trái cây rừng, khi đun nước cô thường cho thêm vào một ít, Lâm Thiên Du uống hết nửa ly, nhai thịt quả lăn vào khi uống nước, chăm chú nhìn căn nhà gỗ vừa mới xây được một nửa của Sư Tử Trắng, chỉ vài thanh gỗ cắm xuống đất.
Sư Tử Trắng ngồi dậy, lắc lắc lông, từ căn nhà gỗ mà nó hằng thèm muốn bước ra, chú ý thấy Lâm Thiên Du nhìn cái gì đó, nó tiến tới chậm rãi, giơ vuốt lên đẩy.
Nhưng Lâm Thiên Du đã nhanh chóng ngăn lại nó trước, giải thích: “Gỗ còn thừa một ít, giữ lại căn nhà này làm nơi để đồ ăn của anh thế nào?”
Nói xong, cô còn chỉ lên trên, báo hiệu với Sư Tử Trắng là nó có thể dùng căn nhà này để để con trâu nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT