Bị bắt gặp đang nhìn, báo hoa lập tức quay mặt đi, giả vờ ngắm cảnh xung quanh, một lúc sau mới từ từ quay lại nhìn, nhưng thấy Lâm Thiên Du có vẻ vẫn nằm yên không nhúc nhích.
Lâm Thiên Du mỉm cười, dùng giọng rất nhỏ cười nói: "Hoa Hoa...?"
Tai báo hoa cụp xuống một chút, nâng vuốt lên cào cào tai, cọ xát vài cái, như đang vòng tay ôm chính cái đầu của mình vậy.
[Báo hoa: Chỉ cần tôi giả vờ ngắm cảnh, cô sẽ không biết là tôi đang nhìn cô.]
[Dễ thương chết mất! Báo hoa bộ cậu không nhớ là mình là thú dữ nữa sao! Mấy con mèo lớn còn dễ thương như cậu sao!]
[Hun một cái hun một cái, cho bác hun một cái nào, ngoan ngoan.]
[Tại sao ở hiện trường không phải tôi! Cho tôi xin nhập vào cái cây đó đi mà!]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play