Bầu không khí trong cục cảnh sát cứng ngắc, không một ai nói câu nào.
Khung cảnh phảng phất như nếu có âm thanh mới là giả tạo, chỉ còn tiếng ong ong sắc bén, rõ ràng đập vào đỉnh đầu mỗi người.
Khi tiếng chuông vang lên lần thứ tư, vài đồng chí mới hoàn hồn, dồn dập rút súng ngắm ngay Đoàn Trì, lại không bóp cò ngay.
Trong các loại chủng tộc ở tinh vực này, chỉ có nhân loại là phân chia đẳng cấp theo gen, còn lại đều không có tiêu chuẩn nghiêm ngặt, bởi vì bọn họ không cần mượn máy móc, chỉ dựa vào trực giác thiên tính là có thể phân biệt đối phương mạnh yếu ra sao ngay.
Cũng bởi vậy, thực lực của một số danh nhân các tộc khác nhau, cơ bản chính bí mật công khai.
Đoàn Trì của tập đoàn tài chính Ngân Lũy, thân phận là Dị Lang, sự tồn tại trong Thiên Lang tộc cũng gần như con sói đầu đàn.
Không ai nói rõ được đến tận cùng anh mạnh đến trình độ nào, vạn nhất bọn họ nổ súng, không bắn trúng thì thôi đã vậy còn kích thích anh, vậy khả năng toàn bộ bọn họ cộng lại cũng không đủ nhét kễ răng anh.
Đội trưởng lần này của bọn họ theo dõi anh, âm thanh căng thẳng: "Ngài Đoàn, mời ngài lùi về sau."
Đoàn Trì ngoảnh mặt làm ngơ với mấy thứ trong chu vi xung quanh, ánh mắt xuyên qua mấy đồng chí cảnh sát chặn trước mặt cậu.
Cảnh sát ngăn cản rất kĩ, từ góc độ này chỉ có thể qua khe hở ở giữa đám người nhìn thấy một cái tay đang cầm cốc. Anh nhìn cái tay này không nhanh không chậm nâng cốc lên hạ cốc xuống, biết người nào đó trong bầu không khí thế này còn bình tĩnh uống một hớp nước, nhất thời trong mắt lộ ra một tia hứng thú rõ ràng.
Đội trưởng tê cả da đầu, lần thứ hai nói: "Mời ngài lùi về sau."
Trong cổ họng Đoàn Trì phát ra một tiếng "Ừ" cười khẽ, đứng không nhúc nhích.
Cảnh Tây nuốt ngụm nước trong miệng, cũng không nhúc nhích, một bên quan sát cục diện một bên hỏi trong não vực: "Tự chủ mạnh?"
Hệ thống: "..."
Cảnh Tây: "Sẽ không bị ảnh hưởng?"
Hệ thống: "..."
Cảnh Tây khen: "Quả nhiên ưu tú."
Nó ngay cả ý nghĩ muốn khóc cũng không còn, nhìn thời gian xác nhận.
Ba mươi bốn phút.
Từ lúc nó theo Cảnh Tây đến thế giới này làm nhiệm vụ, tới bây giờ mới chỉ có ba mươi bốn phút.
Nó hết muốn chết máy rồi, nó muốn trực tiếp nghẻo luôn cơ.
Cảnh Tây: "Kêu tiếng coi, đừng có giả câm."
Nếu trình tự học tập tự chủ của hệ thống có bao gồm cả hạng mục công năng "chửi tục", sợ là bây giờ đã nhịn không nổi mở miệng văng tục rồi.
Nó bắt đầu suy nghĩ có phải nó bị đánh số "44" là quá thiếu may mắn hay không, cho nên mới gặp phải chuyện này, ủ rũ hỏi: "Gì ạ?"
Cảnh Tây: "Cho mi tự đánh giá vị chú nhỏ này của nam chính."
Hệ thống cuối cùng cũng khóc: "Ngài đừng nói trước, để ta chậm rãi đã."
Sinh ý của tập đoàn tài chính Ngân Lũy gần như trải rộng khắp tinh vực, người cầm lái mà có bất trắc, bị ảnh hưởng không chỉ có nam chính tuyến này, còn sẽ dính dáng đến thế lực khắp nơi. Điểm này mà sập, sẽ bị hiệu ứng cánh bướm khuếch tán ra, có trời mới biết sau đó sẽ phát triển theo phương hướng nào.
Có thể tưởng tượng được muốn điểm ấy không toang nói nghe thì dễ?
Với cái tính cách này của Cảnh Tây, Đoàn Trì rơi vào tay cậu còn có thể tốt chắc?
Nó cảm thấy tương lai chỉ còn tràn đầy u ám, cùng đường mạt lộ nói: "Đoàn Trì là bàn tay vàng của nam chính, không thể xảy ra vấn đề gì! Ngài đến đây sửa bug, chứ không phải tới chơi..." Nó càng nói càng muốn khóc, "Cảnh Tây ngài thề ngài nhất định phải sửa đẹp hết bug đi!"
Cảnh Tây một nửa lòng thương cảm cũng không có, theo bản năng định đáp một câu "không nhất định".
Mà ngẫm lại cái đám hệ thống trước đây bị mình bức từ chức gần hết, cậu tạm thời cũng không định đổi người hợp tác nhanh như vậy, nói rằng: "Ta tận lực."
Hệ thống: "Làm sao bây giờ?"
Cảnh Tây uống một hớp nước nữa: "Việc này trước tiên phải nhìn xem phản ứng và thái độ của anh ta đã."
Đoàn Trì không phản ứng, vẫn nhìn chằm chằm cái tay kia.
Bắp thịt quai hàm của đội trưởng banh ra, đang muốn nhắc lại lần thứ ba, chỉ nghe thấy một tiếng cười thẳng thắn quen thuộc truyền đến từ cửa, chính là giám đốc phân cục của bọn họ.
"Cậu Đoàn đến đúng không..."
Giám đốc đang nói thì bỗng nhiên thấy rõ tình ảnh lúc này, tự động nuốt câu nói kế tiếp vào thẳng trong bụng.
Hôm nay ông ta có một bữa tiệc với Đoàn Trì.
Bởi vì cháu trai Đoàn Trì cùng hai tiểu bối sắp tới lên đại học, Đoàn Trì cũng phải ở chỗ này đợi một thời gian ngắn. Mà vì tính không ổn định của Dị Lang, xảy ra chuyện thì không thể không làm phiền đến cục cảnh sát, Đoàn Trì và ông ta có hẹn cơm. Chính lúc bọn họ đang nói chuyện điện thoại, ông ta nhận được tin phát động cảnh báo của hai con Dị Lang, Đoàn Trì vừa vặn ở gần đấy, liền tới xem thử là ai, chỉ là không nghĩ tới sự tình lại phát triển thành thế này.
Ông ta cẩn thận nhìn về phía Đoạn Trì: "Chủ tịch Đoàn..."
Đoàn Trì liếc ông ta một cái, phối hợp lùi về sau nửa bước, tiếp đó xoay người, ung dung không vội mà đi ra ngoài.
Giám đốc đi cùng, nghe thấy tiếng chuông trên vòng tay ngay sau khi anh bước ra khỏi cửa liền dừng, không nhịn được nhìn anh một chút, khuôn mặt bình tĩnh hoàn toàn không nhìn ra được tí mất khống chế nào.
Nhưng mà thủ tục cần thiết thì vẫn phải làm.
Ông ta đưa Đoàn Trì đến một gian phòng khác, đi cùng còn có hai con sói kia làm bạn.
Vài đồng chí cảnh sát nhìn thân ảnh Đoàn Trì dần dần biến mất, toàn bộ thở phào nhẹ nhõm.
Bọn họ nhìn nhau, ngay sau đó vây quanh người bị hại như nhìn động vật quý hiếm sắp diệt chủng.
Hai con Dị Lang cùng mất khống chế vì một người, đây mới là trường hợp thứ tư từ trước tới nay.
Các trường hợp trước đều cách nhau hàng chục, thậm chí cả trăm năm mới có một lần, trừ lần này thành công sống sót thì chưa trường hợp nào còn sống cả.
Hơn nữa đến Đoàn Trì cũng bị hấp dẫn!
Có khi máu của cậu còn hữu hiệu với những con Dị Lang khác nữa!
Đúng rồi, cậu còn hoàn toàn lấy một chọi hai đánh thắng hẳn hai con Dị Lang!
Không lẽ nào...Hi vọng chữa khỏi hẳn vấn đề khó khăn không nhỏ top 10 Tinh vực của Dị Lang đang nằm trên người cậu sao?
Bọn họ đột nhiên cảm thấy cả người cậu đều quý giá, thấy nước của cậu sắp hết, vội vàng lấy thêm cho cậu một cốc rồi mới ôn hòa hỏi chuyện xảy ra hôm nay.
Cảnh Tây mô tả ngắn gọn: "Đang đi dạo phố thì gặp hai con sói, sau đó chúng tôi đánh nhau."
Mọi người chờ đợi, hỏi: "Hết rồi à?"
Cảnh Tây ngoan ngoãn gật đầu.
Cảnh sát hỏi: "Vậy làm thế nào mà cậu thắng được?"
Cảnh Tây rất mờ mịt: "Tôi cũng không biết, chỉ là muốn sống tiếp, thế là đánh đại, ai ngờ lại thắng, có thể là do ý chí cầu sinh đi."
...Cmn vãi cả ý chí cầu sinh.
Cậu gọi "chủ động khiêu khích cả hai con cùng lao vào đánh" là cầu sinh?
Mọi người nhìn cậu, không nói nên lời. Một nhân loại trong số họ còn không nhịn được, cả cõi lòng đầy hi vọng hỏi: "Tôi có thể kiểm tra đẳng cấp gen của cậu không?"
Gen của nhân loại là xếp từ F đi lên, đến cấp A đã là số ít, từ A lên S lại càng hiếm như lá mùa thu.
Thiếu niên này lấy một địch hai, anh ta hoài nghi đó có thể làtình huống gen phát sinh biến hóa hiếm gặp, vừa hay lên tới cấp S. Nghĩ đến việc nhân loại sắp nhiều thêm một thiên tài cấp S, anh ta vô cùng kích động bổ sung: "Cậu yên tâm, chúng tôi sẽ bảo mật cho cậu."
Cảnh Tây vô hại trợn to cả hai mắt, lúc anh ta đang muốn tiếp tục nỗ lực thì nói: "Xin lỗi, không thể."
Mọi người: "..."
Cảnh Tây hỏi: "Còn chuyện gì nữa không?"
Mọi người nuốt xuống một ngụm máu: "Hết rồi, chỉ còn chờ người của viện nghiên cứu đến đây thôi."
Đây là điểm mù tri thức của Cảnh Tây.
Cậu call công nhân thiểu năng trí tuệ: "Mấy chuyện như này xử lí thế nào?"
Hệ thống: "Dị Lang mất khống chế sẽ bị thống nhất đưa đến viện nghiên cứu, mỗi ngày ở đó sẽ đo lường biến hóa hoocmon và tình hình tâm lí của bọn họ, không có vấn đề gì mới có thể thả ra."
Cảnh Tây: "Người bị hại sẽ đồng ý à?"
Hệ thống: "Điều này cần viện nghiên cứu, người bị hại và cộng đồng Dị lang cùng thương lượng. Ví dụ như ngài không muốn bị Dị Lang làm phiền, viện nghiên cứu sẽ phụ trách ngăn cách các ngài, bảo vệ riêng tư cho ngài. Theo đó ngài sẽ phải định kì cung cấp máu cho viện nghiên cứu, tình huống như thế Dị Lang sẽ càng sống càng dễ trầm cảm dẫn đến chết sớm, cho nên đại đa số người bị hại sẽ không chọn hoàn toàn cách ly, có chút nhẹ dạ, bởi vì Thiên Lang tộc toàn là người có tiền, đều là đáp ứng vì tiền cả."
Cảnh Tây nghĩ thầm chẳng trách tử vong nguy hiểm cao tới 90%.
Tuy rằng bọn họ có thể gục vì một giọt máu, nhưng dù sao vẫn còn nhu cầu tình cảm.
Cõi đời này việc tìm ra người thật tâm yêu nhau đã là quá khó khăn, nếu như thiếu thông minh tí thì còn có thể vui sướng một chút, nhưng bọn họ lại đều là người có IQ cao, có thể nhìn ra người ta với mình là thật lòng hay giả dối, lâu dần không chiếm được lời hồi đáp của tình cảm, cũng sẽ chán nản.
Cậu hỏi: "Hai con 'liếm một miếng' kia là ý muốn ăn lớn hơn tình cảm, cũng xử lí như vậy à?"
Hệ thống: "Đó là tình huống đặc biệt, các ngài sau đó không gặp lại nữa, bọn họ dựa vào thuốc chắc vẫn có thể chống đỡ qua đi."
Nó nói tới đây là đau lòng, "Chủ yếu là Đoàn Trì, nếu anh ta mà chết thì phiền phức lắm đấy ạ."
Cảnh Tây hồi tưởng lại trạng thái lúc rời đi của Đoàn Trì, cảm thấy người như thế càng không thể chết dễ dàng như vậy được.
Nhưng mà hôm nay cậu đã phải nghe hệ thống khóc vài lần rồi, không định tiếp tục nghe nó gào nữa, tùy ý đáp một tiếng, kiên trì chờ viện nghiên cứu tới đón người, cùng bọn họ rời đi.
Viện nghiên cứu nghe xong tình huống của Cảnh Tây, đều hận không thể cất luôn cậu vào két sắt.
Một đám tinh anh vây quanh cậu, hai mắt phát sáng, dẫn cậu đi làm kiểm tra.
Cảnh Tây hiếu kỳ: "Nếu giờ tôi không muốn phối hợp thì sao?"
"..." Lòng Tinh anh lạnh lẽo, chỉ lo cậu nghiêm túc, trả lời: "Cậu không muốn phối hợp, chúng tôi cũng không thể cưỡng chế cậu. Nhưng chúng tôi kiến nghị tốt nhất là nên kiểm tra, vạn nhất sau này gặp phải Dị Lang lại phát sinh chuyện này lần nữa. Ngoài ra cấp bậc bảo mật bây giờ cũng đều là mức cao nhất, điểm này cậu có thể yên tâm."
Cảnh Tây vốn chỉ là thuận miệng nói, nghe vậy gật gật đầu, cùng bọn họ làm một đống kiểm tra, lấy một túi máu, lúc này mới nói đến chuyện cách ly.
Vấn đề hai con Dị Lang kia quả nhiên không quá lớn, viện nghiên cứu sẽ phụ trách bọn họ, còn Đoàn Trì...Anh đã rời đi từ lúc Cảnh Tây đang làm kiểm tra rồi.
Nhân viên nghiên cứu nói: "Hoocmon của anh ấy ở mức độ bình thường, cũng không có vấn đề tâm lí, hoàn toàn đạt tiêu chuẩn xuất viện."
Kỳ thực nếu như không có đoạn ghi chép biến hóa hoocmon trên vòng tay Đoàn Trì, bọn họ đều sẽ cho rằng chuyện đó là giả, chỉ có thể nói Đoàn Trì không hổ là Đoàn Trì, anh ta nói rằng: "Chủ tịch Đoạn có chuyện quan trọng cần làm, mấy ngày nữa sẽ nói tiếp chuyện này sau, đến lúc đấy chúng tôi sẽ liên hệ cậu. Cậu yên tâm, chúng tôi có sự đồng ý của ngài ấy, trước khi có hiệp thương, chúng tôi sẽ không để Đoạn tổng lén gặp cậu đâu."
Cảnh Tây ở trong lòng cho Chủ tịch Đoàn một cái 6. (6 trong tiếng Trung đồng âm với lợi hại ó)
Cậu vừa mới trực diện với hai con Dị Lang mất khống chế, đúng lúc đang ở giai đoạn không ưa Dị Lang một tí nào.
Hành động này của người nào đó vừa có thể cho cậu hòa hoãn khẩu khí, thả lỏng cảnh giác, còn có thể để chính mình bình tĩnh trước sóng gió chút, vẹn cả đôi đường.
Hệ thống thấy được hi vọng: "Đây không phải là nói rõ anh ta thực sự không dễ bị ảnh hưởng,và sẽ không quấn lấy ngài ạ?"
Cảnh Tây nghĩ thầm với biểu hiện ở đồn cảnh sát của Đoàn Trì, tám phần mười là không phải người sẽ dễ dàng buông tha con mồi.
Cậu chưa vội giội nước lã cho hệ thống, sau khi rời viện nghiên cứu tìm một vòng xung quanh không thấy Dị Lang, liền tới một nhà hàng, gọi món xong để nó lưu ý động tĩnh trên mạng, biết được lực lượng cảnh sát đã xóa hết video, mà nó cũng sẽ thanh lí thêm lần nữa, hài lòng "ừ" một tiếng.
Tuy rằng khởi đầu hơi có chút khúc chiết, nhưng mà vấn đề trước mắt cũng không lớn.
Cậu chuyển đến chính sự: "Nói ta nghe một chút về tư liệu bộ thân thể này đi."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT