Thông tin truyện

Sau khi xuyên vào truyện ngược, bé thụ sợ xã hội chỉ muốn ngủ

Sau khi xuyên vào truyện ngược, bé thụ sợ xã hội chỉ muốn ngủ
Đang ra2 tháng
67973
12345
Đánh giá: 5/5 từ 2 nhận xét

Giản An Miên xuyên thành nhân vật thụ ốm yếu trong truyện ngược.

Trong truyện, thụ bị mẹ kế, bạch nguyệt quang, trúc mã, bằng hữu, cháu trai, bí thư, bạch liên, trà xanh vân vân, của công ngược thân ngược tâm, cuối cùng chết bệnh ở trong lồng ngực của công.

Công hối hận không kịp, ngủm theo thụ, cùng chết BE.

Giản An Miên vừa nhìn tuyến thời gian, từ giờ đến lúc cậu chết vì bệnh còn xx năm.

Giản An Miên chậm rì rì dụi mắt: buồn ngủ quá a~ tôi ngủ một lát, đến giờ làm phiền gọi tôi đi tìm chết, cảm ơn……zZZ

………

Yến Chấp Mạch thức tỉnh rồi, biết bản thân là tra công trong truyện ngược, tương lai sẽ ngược thân ngược tâm thụ chính, cuối cùng chết với nhau.

Yến Chấp Mạch quyết đoán lấy ra giấy thỏa thuận ly hôn, cầm bút nhét vào tay Giản An Miên.

Chỉ cần hắn rời xa thụ chính, hắn sẽ không phải chết.

“Ký đi, chúng ta lập tức ly……..” 

‘Bang’ một tiếng, bút rơi xuống đất.

  Giản An Miên kinh hoảng mà rụt tay vào trong chăn, thật cẩn thận mà lộ ra đôi mắt, nhút nhát sợ sệt nói : “ Xin, xin lỗi, ngài Yến, tôi hình như không còn sức, xin hỏi có thể chờ tôi hồi sức một lát được không?” 

Yến Chấp Mạch yên lặng nhặt bút lên :

“…….Không sao hết, chờ cậu tỉnh ngủ rồi nói sau.”

*

Mẹ kế tới tận cửa gây chuyện, Giản An Miên bởi vì chứng sợ xã hội, chỉ lặng lẽ mở một cái khe cửa nhỏ, nhỏ giọng thì thào nói xin chào.

Mẹ kế ánh mắt mang theo vẻ chán ghét đánh giá một thân quần áo ba tầng trong ba tầng ngoài của Giản An Miên, đột nhiên kéo xuống khẩu trang đặc biệt ngăn cách mùi hương mà Giản Ăn Miên đang đeo: “Lấy này bộ dạng ăn mày này gặp người lớn, đây là giáo dưỡng của cậu à?” 

Giản An Miên ngửi được mùi nước hoa trên người bà ta, làn da ngay lập tức nổi lên điểm đỏ do dị ứng, ngã xụi lơ trên mặt đất. 

“Miên Miên!” Yến Chấp Mạch khóe mắt muốn nứt ra xông tới, một phát đẩy ra mẹ kế ôm lấy Giản An Miên, giận dữ hét lên với mẹ kế: “Bà làm gì em ấy vậy hả?!” 

Mẹ kế: “? Ta còn không có kịp…… Không phải, ta chưa làm cái gì mà?” 

Giản An Miên nỗ lực nắm lấy cánh tay của Yến Chấp Mạch, đôi mắt sưng đỏ sung huyết đến đáng thương, hô hấp không thông thuận mà nói: “Không liên quan đến mẹ, đều là do bản thân tôi……” 

“Không cần phải nói, tôi hiểu.” Yến Chấp Mạch hôn hôn mí mắt của Giản An Miên, hướng về mẹ kế nói một cách lạnh lùng: “ Mẹ tôi đã sớm mất.” 

Mẹ kế: “???” 

Sau này, Yến Chấp Mạch mỗi ngày đều dỗ dành Giản An Miên ra cửa hô hấp không khí bên ngoài, chỉ sợ ngày nào đó Giản An Miên sẽ giống nguyên tác, nhắm mắt lại liền vĩnh viễn không tỉnh nữa. 

“Bảo bối mau tỉnh lại, xin em đừng ngủ, chúng ta đi ra ngoài vận động, được không?” 

“Em không muốn ra ngoài đâu!” Giản An Miên rớt nước mắt như không cần tiền, mềm mụp ôm cổ Yến Chấp Mạch, nói“Chúng ta đổi phương thức vận động khác được không?” 

Yến Chấp Mạch hầu kết lăn lộn: “…… Nhưng mà bác sĩ nói em muốn phơi nắng nhiều hơn, tăng khả năng hấp thu Canxi.” 

Giản An Miên mặt mày đỏ bừng, cắn môi nhỏ giọng nói: “Chúng ta có thể ở cửa sổ sát đất……” 

Yến Chấp Mạch: “……” 

Mịa nó, là đàn ông thì không thể nào nhịn được! 

Sau đó, liền ở cửa sổ sát đất phơi nắng.

Ốm yếu xã khủng Phật hệ mơ hồ thụ x phúc hắc cường thế lưu manh run S công.