Tần Duyệt Nhan ngồi ở ghế phó lái, quay đầu nhìn về phía sau, bàn tay cô vô thức đặt lên tay của Phó Minh Sâm, bất an nói: “Anh Minh Sâm, chúng ta có cần xuống xe xem không?”

Cô nhớ mang máng trên cổ con chó kia đeo một chiếc vòng cổ có khắc chữ, hình như con chó có chủ …. Nếu người chủ của con chó biết thú cưng của mình gặp tai nạn thì sẽ đau khổ biết bao.

Phó Minh Sâm thu hồi tầm mắt, không dám nhìn tình trạng thảm hại của Đại Hoàng. Hai tay anh dùng sức nắm vô lăng, đánh lái một cái. Sau đó, anh tiếp tục lái xe đi đến một ngã tư đường, nói: “Không cần, con chó kia không liên quan gì đến chúng ta. Cho dù nó có chết thì cũng không phải lỗi của chúng ta.”

Tần Duyệt Nhan quay đầu nhìn sườn mặt lạnh lùng của Phó Minh Sâm, yên lặng thu hồi cánh tay. Trong nháy mắt, cô bỗng cảm thấy Phó Minh Sâm có hơi máu lạnh.

Phó Minh Sâm bắt lấy tay Tần Duyệt Nhan vào lúc cô sắp buông tay. Anh dùng một tay đỗ xe dừng ven đường, quay đầu nhìn chằm chằm cô, sau đó vỗ nhẹ bả vai cô an ủi, nói: “Ở trong xe đợi tôi một lát.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play