Nếu bây giờ Thời Niên đã bắt chuyện được với Khương Tiểu Mễ, Kiều Ngộ An cảm thấy cuộc trò chuyện tiếp theo sẽ theo lẽ tự nhiên mà có, tuy rằng anh vẫn lo Khương Tiểu Mễ sẽ làm Thời Niên bị thương, nhưng việc anh phải trực ca đêm hai lần trong tuần là không tránh khỏi được, Thời Niên cũng không chịu nghe lời anh mà thành thật ở dưới lầu, cho nên Kiều Ngộ An cảm thấy hai người họ sẽ nói chuyện gì đó ở những ngày anh vắng mặt.
Nhưng sự thật thì, Khương Tiểu Mễ không hề mở miệng nữa.
Thời Niên cũng rất kinh ngạc: “Có phải anh để lộ cái gì trước mặt cô bé không vậy?”
“Không có đâu.” Kiều Ngộ An nói, “Tôi thề tôi không hề để lộ cảm xúc nào ra cả.”
Thời Niên không nghi ngờ lời nói của Kiều Ngộ An, hắn im lặng vài giây:
“Vậy có thể là vì gần đây không có chuyện gì đáng để cô bé mở miệng cả.”
Đáng để mở miệng? Chả nhẽ một Khương Tiểu Mễ khác mở miệng còn phải xem thời tiết á?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT