Kiều Ngộ An vẫn ngủ một lúc, giấc ngủ này kéo dài đến tận xế chiều, việc đầu tiên khi tỉnh dậy là đến biệt thự số 4, Khương Chanh đang cùng Khương Tiểu Mễ ở phòng khách dưới lầu chơi đùa, thấy anh vội vã rời đi, cười cười không nói gì, Kiều Ngộ An lại chậc một tiếng:
“Chị suy nghĩ nhiều rồi.”
“Vậy cũng chưa chắc.” Khương Chanh nói: “Có một số việc không biết chắc được, nếu không thì tại sao nhà ở Dung Thành nhiều thế sao lại chọn làm hàng xóm của chúng ta? Không chừng Tiểu Mễ của chúng ta còn là bà mai đấy?”
“Gì ạ gì ạ?” Khương Tiểu Mễ nổi hứng thú: “Bà mai gì thế ạ? Cậu út muốn yêu đương á? Ai ạ? Người nọ có đẹp trai không? Không đẹp trai thì con không đồng ý đâu.”
Kiều Ngộ An không quan tâm đôi mẹ con thích hóng hớt này, chỉ vẫy tay chào rồi đi mất như một cơn gió.
Lần này Kiều Ngộ An cũng không gõ cửa, trực tiếp trèo lên cây, anh gõ cửa phòng ngủ cũng không có trả lời, Kiều Ngộ An lo Thời Niên lại có chuyện nên đẩy cửa đi thẳng vào, trên giường không có ai, chăn gối cũng không có, Kiều Ngộ An có kinh nghiệm lần trước, lần này trực tiếp đi mở ngăn tủ.
Thời Niên đang nằm trong ngăn tủ ngủ ngon lành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play