Người đang ngồi ngủ ở trên mặt đất kia quả nhiên là Chu An Bình.
Sở dĩ liếc mắt một cái liền biết là cô đang ngủ bởi vì Nhạc Nho mới vừa đi đến gần đã nghe được tiếng ngáy không lớn không nhỏ của cô, giống như con mèo mà anh đã nuôi trong ký túc xá hội còn học đại học.
Khò khè khò khè.
Sắc mặt anh trầm xuống, chậm rãi ngồi xổm người xuống lay lay cánh tay Chu An Bình: “Chu An Bình.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT