Sau khi thả mì vào nước, nước trong nồi chuyển sang màu trắng nhạt, mùi mì nấu tràn ngập trong không khí, giống như mùi quê nhà.
“Nó đã có từ rất lâu rồi.”
Tạ Nhất Cẩn nhẹ nhàng nói: “Lúc đó tôi chỉ nghĩ là do hệ miễn dịch kém, ban đầu không liên kết được với những ngày mưa, mãi sau này tôi mới tự mình hiểu ra.”
Khoảnh khắc nghe thấy từ “rất lâu”, trái tim Tần Xán khẽ rung lên.
Cậu muốn an ủi gì đó, nhưng lại cảm thấy bất cứ lời nào nói ra đều có vẻ yếu đuối vô lực.
“Thời gian trời mưa luôn ít hơn thời gian không mưa.”Cuối cùng cậu cũng nghẹn ngào nói ra câu này.
Tạ Nhất Cẩn cho nguyên liệu vào nồi rồi nói: “Ừm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT