Sau khi Tả tướng cáo lão hồi hương, vị trí tể phụ bị Hồng Lư tự Chính khanh La Ương kế nhiệm.
Bất quá ai cũng biết rõ, vị La tướng gia này chính là một cái bù nhìn.
Mặc dù xuất thân La thị nhất tộc của La Ương cũng là một cái thế gia, nhưng lại là vô cùng tầm thường.
Trong thiên phú của đệ tử trong tộc đều là thường thường, trong tộc không có bao nhiêu cao thủ.
Mặc dù nói là ra vị quan lớn La Ương này.
Nhưng mà ở thế gia cũng là tồn tại hạng chót.
Đây là cái thế giới mà sau cùng vẫn phải dựa vào thực lực nói chuyện...
Vả lại năng lực của La Ương người này cũng là thường thường, có thể lên làm quan lớn hoàn toàn chính là dựa vào thâm niên đi lên.
Lại thêm người này xưa nay cẩn thận dè dặt, không dám đắc tội thế gia, cũng không dám đắc tội gia tộc nghèo.
Cho nên người này tạm thời chấp chưởng tể phụ, bất kế là thế gia hay là gia tộc nghèo đều có thế chấp nhận.
Mà điều làm cho người ta chú ý nhất, vẫn là thuộc về Thái Thường tự Thiếu Khanh, Chu Bác Ngạn.
Vị Chu Thiếu Khanh này, lên làm Thái Phủ tự Chính khanh!
Chính thức đứng hàng Cửu Khanh, trở thành một trong những chúa tể của Đại Chu thần triều!
Hơn nữa Thái Phủ tự phụ trách thu thuế của người dân ở Đại Chu thần triều, vị Thái Phủ tự Chính khanh như hẳn có thể nói là quyền cao chức trọng.
Vả lại Đại Chu thần triều vẫn luôn có một cái quy củ ngầm.
Đó chính là Thái Phủ tự Chính khanh trên cơ bản đều sẽ trở thành tế phụ!
Bây giờ Chu Hoàng thăng chức Chu Bác Ngạn lên làm Thái Phủ tự Chính khanh, ý tứ đã là rất rõ ràng...
Bất quá ngay lúc thế nhân chú ý kịch biến trên triều đình, một cái tin dữ kinh hãi toàn bộ Trung Châu!
Tả tướng và người nhà, bị cường giả bí ẩn tập sát ở Đồng Châu!
Tả tướng cũng là một vị cường giả Thiên Cung cảnh, vả lại mặc dù hẳn ngã xuống, nhưng mà dưới trướng cũng có mấy vị cường giả Thần Phủ cảnh có thể dùng.
Không nghĩ tới vậy mà bị người ta giết sạch!
Trận chiến kia, vô cùng kinh khủng
Toàn bộ đại địa với phạm vi mười mấy vạn dặm đều là vết nứt, bên trong hư không để lại vô số vết tích của thần thông.
Cùng những mảnh vỡ pháp bảo bị tàn phá...
Toàn bộ Đồng Châu hôm đó đều là không ngừng chấn động, trên bầu trời không ngừng lấp lóe ánh sáng, khí tức kinh khủng, thiên đạo rung động.
Ngay khi Đồng Châu châu mục suất lĩnh cường giả chạy đến, thì Tả tướng đã chết trận.
Mà mấy trăm người nhà của Tả tướng, cũng toàn bộ bị giết!
Sau khi tin tức này truyền ra, cả triều xôn xao!
Chu Hoàng càng là vô cùng tức giận, cách chức và điều tra Đồng Châu châu mục.
Phái người điều tra cái đại án kinh thiên này, thề phải tìm được hung thủ, đưa ra trước công lý!
Bất quá kỳ thật trong lòng thế nhân đều biết rõ.
Vụ án này, e rằng muốn trở thành một vụ án không đầu không đuôi...
Mà sau khi Đại hoàng tử nghe được tin tức này, tự nhốt mình ở trong đại điện và khóc rống bảy ngày bảy đêm.
Sau đó, Đại hoàng tử dâng thư lên đế cung.
Thỉnh cầu tiến về biên giới Nam Cương, nguyện ý vĩnh viễn trấn thủ biên cương cho Đại Chu thần triều!
Lần dâng thư này của Đại hoàng tử, cũng đã biểu lộ rõ hắn nguyện ý rời khỏi đoạt đích, chỉ muốn giữ gìn mạng sống....
Đối với việc này, mặc dù thế nhân kinh ngạc.
Nhưng mà suy nghĩ kỹ một chút, lại hợp tình hợp lý.
Đại hoàng tử không có sự ủng hộ của thế gia và gia tộc nghèo, hiện tại trở thành một người neo đơn.
Còn ở lại đế đô làm cái gì?
Chờ chết sao?
Mà Chu Hoàng cũng đồng ý thỉnh cầu của Đại hoàng tử, phong làm thần sách Thượng Tướng Quân, thống lĩnh mười vạn đại quân, trấn thủ Nam Cương!
Thế nhân nhao nhao cảm khái, một tháng trước đó.
Đại hoàng tử và Tả tướng đều là nhân vật quyền thế ngập trời, có cơ hội vấn đỉnh đại vị
Nhưng mà chỉ ngắn ngủi một tháng, Tả tướng bỏ mình, Đại hoàng tử tiến đến Nam Cương.
Thế cục của triều đình xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất!
Không thể không làm cho người ta cảm khái một tiếng, vạn vật đều sẽ thay đổi a....
Đế đô, Tố Thần Hầu phủ.
Bên trong một tòa đại điện cực kì hùng vĩ, Sở Hư chậm rãi mở hai mắt ra.
Mặc dù nói hẳn vẫn luôn ẩn núp ở phía sau màn, khuấy động đại thế triều đình.
Nhưng mà kỳ thật sau khi Tống Tử Hoàn bỏ mình, đại cục liền đã định.
Cho nên những ngày này, Sở Hư vẫn luôn bế quan tu hành.
Có thể chất tuyệt hảo đỉnh lô như Hạ Hầu Vân, tu vi của Sở Hư cũng đột nhiên tăng mạnh.
Bây giờ đã tu thành Huyền Đan cảnh thất trọng!
Lúc này, thân ảnh của Tống Tranh xuất hiện bên trong đại điện
Về phía Sở Hư cúi đầu thật sâu: “Thế tử, Đại hoàng tử đã rời đi đế đô.”
Sở Hư nghe vậy, mỉm cười, thản nhiên nói: "Nếu như Đại hoàng tử ở lại đế đô, thì ngược lại ta còn không tiện xử lý.
Thế nhưng mà nếu hẳn đã rời đi đế đô, đó chính là tìm đường chết”
Bất quá đối với việc này, Sở Hư cũng có thế lý giải.
E rằng vị Đại hoàng tử kia, vẫn cho là mục đích thực sự của vị hắc thủ phía sau màn là Tả tướng.
Bản thân Đại hoàng tử chỉ là một cái ngòi nổ mà thôi.
Nếu như xét từ mặt ngoài, cũng chính là như vậy.
Nhưng mà kỳ thật, mục đích của Sở Hư ngay từ đầu chính là Đại hoàng tử!
Mà Tả tướng, chỉ là trừ bỏ đi một cái tiền đề tất yếu của Đại hoàng tử mà thôi....
Trên mặt Sở Hư lộ ra vẻ mỉm cười, buồn bã nói: "Chiến trường vô tình, nếu như Đại hoàng tử chết trên chiến trường,
Mặc dù bất hạnh, nhưng cũng rất là bình thường
Hắn phân phó nói: "Đến lúc đó âm thầm truyền lại tình hình quân sự của Đại hoàng tử cho Nam Cương Man tộc.
Bọn hắn sẽ rất vui lòng cầm đầu lâu của vị biểu ca này ở trên tế đàn."
Mặc dù cử động lần này có thể nói là phản quốc, thậm chí mười vạn Trung Châu binh sĩ dưới trướng Đại hoàng tử cũng là sẽ vô cớ chết thảm!
Nhưng mà Sở Hư lại không thèm để ý chút nào.
Mười vạn đại quân này trong mắt hắn chỉ là sâu kiến mà thôi.
Chỉ cần có thể cướp đoạt được khí vận trên người Đại hoàng tử.
Hi sinh mười vạn đại quân lại như thế nào?
Liên xem như trăm vạn ngàn vạn sinh linh, Sở Hư cũng sẽ không nháy mắt một cái nào!
Đạo lý làm người của Sở Hư chính là:
Vì lợi ích, hắn sẽ không từ hết thảy thủ đoạn...
Tất cả mọi người ở trong mắt hắn, đều chẳng qua là quân cờ có thể hi sinh mà thôi...