Nói thật, nếu như chỉ dựa vào những bức thư này đi hạ bệ Đại hoàng tử.
Chỉ là chuyện viển vông.
Hắn vốn cho là Tố Thần Hầu phủ muốn đích thân ra mặt, ủng hộ Nhị hoàng tử, đi hạ bệ Đại hoàng tử.
Nếu là như vậy, liền xem như những bức thư này vốn dĩ không cách nào hạ bệ Đại hoàng tử.
Thế nhưng mà có Tố Thăn Hầu phủ ra mặt, các thế gia môn phiệt khác tất nhiên là sẽ tập hợp hưởng ứng!
Đến lúc đó e rằng ngay cả Chu Hoàng đều phải hảo hảo cân nhắc Đại hoàng tử một cái..
Hoặc là nói, nếu như Tố Thần Hầu phủ ra mặt, bất kể là có bức thư hay không.
Đại hoàng tử đều sẽ bị đẩy vào vực sâu vạn trượng!
Bất quá nếu như Tố Thần Hầu phủ không ra mặt, e rằng cho dù là Giám Sát viện hay thậm chí hoàng tử nhất mạch điều động toàn bộ thế lực, cũng không hạ bệ được Đại hoàng tử!
Giang Trung Thần khẽ nhíu mày, trầm giọng nói “Tống tiên sinh, chỉ dựa vào những bức thư này, e rằng không thể..."
Tống Tranh trầm giọng nói: "Giang gia chủ không cần cân nhắc những chuyện này, Thế tử cũng biết rõ những bức thư này không cách nào hạ bệ được Đại hoàng tử.
Bất quá Thế tử cần Giang gia chủ tiến về đế cung thuyết phục Hoàng Hậu, để cho thế lực của Nhị hoàng tử nhất mạch toàn lực vạch tội Đại hoàng tử!
Giang Trung Thần nghe vậy, trong lòng càng thêm. nghi hoặc.
Đây là một cái kế hoạch gần như tuyệt đối thất bại a...
Bất quá nếu Thế tử đã nói như vậy, thì Giang Trung Thần cũng không do dự, trực tiếp gật đầu nói: “Xin Thế tử yên tâm, lão phu chắc chắn sẽ làm việc này cho thỏa đáng!"
Trên mặt Tống Tranh cũng nở một nụ cười.
Hắn nhẹ giọng nói: "Thế tử nói lần vạch tội này tất nhiên là sẽ thất bại, bệ hạ tuyệt đối sẽ lựa chọn bảo vệ Đại hoàng tử.
Mà Giang thị nhất tộc làm con dê đầu đàn, cũng sẽ bị bệ hạ trách tội và trừng phạt.
E rằng không chỉ là Giang gia chủ khó giữ được quan chức, mà toàn bộ Giang thị nhất tộc còn sẽ bị đày ra biên giới.
"Trở thành quân cờ để chấn nhiếp thế gia môn phiệt trong tay bệ hạ!"
Mà sắc mặt của Giang Trung Thần cũng trắng bệch.
Dự đoán của Thế tử, đích thật là có nhiều khả năng.
Những năm gần đây, Chu Hoàng vẫn luôn ẩn ẩn chèn ép thế gia môn phiệt, mà Đại hoàng tử lại kế thừa lý tưởng của Chu Hoàng.
Vẫn luôn bị thế gia môn phiệt coi là cái định trong mắt.
Nếu như Giang Trung Bạch và tất cả đại thế gia chí dựa vào một vài bức thư liền vạch tội Đại hoàng tử.
E rằng sẽ bị Chu Hoàng cho là thế gia môn phiệt đang gây áp lực với Đế Tộc, ép buộc Chu Hoàng phế và lập người thừa kế mới!
Đây mới thực là phạm vào cấm kỵ!
Nhìn qua sắc mặt trắng bệch kia của Giang Trung Thần, Tống Tranh thản nhiên nói: "Thế tử nói, Giang thị nhất tộc sẽ bị lưu đày, nhiều thì hơn ngàn năm, ít thì mấy trăm năm.
Hắn liền sẽ sắp xếp Giang thị nhất tộc quay về đế đô.
Đến lúc đó, một cái vị trí Cửu Khanh sẽ là của ngươi”
Giang Trung Thần nghe vậy, trong lòng lập tức đập thình thịch, trên mặt cũng lộ ra vé kích động,
Vị trí Cửu Khanh!
Mặc dù cùng là nhị phẩm, nhưng mà giống như đế đô Phủ doãn Hàn Ích, không cách nào so sánh được với Giám Sát viện chưởng viện.
Giám Sát viện chưởng viện cũng là không cách nào so sánh với Cửu Khanh!
Cửu Khanh có thể nói là chúa tể chân chính ở Đại Chu thần triều, quyền thế ngập trời!
Mặc dù nói bị lưu đày mấy trăm năm, cuộc sống của Giang thị nhất tộc sẽ cực kì khổ sở.
Nhưng mà so với Cửu Khanh, lại chẳng là gì.
Hết thảy đều đáng giá!
Giang Trung Thần chậm rãi gật đầu, trầm giọng nói: “Tống tiên sinh yên tâm, Giang thị nhất tộc ta tất nhiên là sẽ làm việc này ổn thỏa!"
Thấy Giang Trung Thần nhận lời, lúc này Tống Tranh mới lộ ra tiểu dung.