Khang Bằng đứng trước gương, nhìn đi nhìn lại đầu của mình sau đó khoé miệng cong lên, “Trạch Dương xem này! Tóc của chú mọc ra rồi.”
"Con thấy rồi." Khang Trạch Dương trả lời cho có lệ.
Ba ngày liên tiếp, mỗi ngày chú nhỏ đều túm lấy anh ta để chia sẻ sự vui sướng. Lúc đầu trong lòng anh ta cảm thấy rất cao hứng vì chú nhỏ, sau đó bình tĩnh lại, rồi lại đến vẻ mặt lạnh nhạt và hiện tại đã là tâm lặng như nước, không một gợn sóng.
Nhưng mà trên mặt Khang Bằng vẫn tràn đầy vẻ mừng rỡ, không kiềm chế được cảm xúc đang kích động, “Tuy rụng tóc nhiều không phải chuyện gì quá xấu nhưng cũng có thể khiến người ta khổ sở, mình cũng bó tay nhiều năm rồi!”
Nhắc tới chuyện cũ khiến anh ta không khỏi cảm thấy thổn thức trong lòng, "Thuốc mọc tóc đã dùng rồi, phương thuốc cổ truyền cũng dùng rồi nhưng không có chút tác dụng nào.  Thím của con còn khuyên chú nên đội tóc giả, không ai phát hiện ra được. Chú ngại phiền phức nên cạo trọc luôn." 
"Nhưng đầu trọc lại khó nhìn quá! Đi ra ngoài nhìn như ăn cướp ấy." 
“Haha, cũng may bây giờ tốt hơn trước, tóc mọc lại rồi.”
Khang Bằng vuốt tóc nhiều đến mức yêu thích không muốn buông tay, hận một ngày không thể soi gương 800 lần.
"Chú, chú không có việc gì là tốt rồi." Khang Trạch Dương cảm thấy mình đã làm xong việc cần làm nên muốn rời đi, ai ngờ chú nhỏ lại cố tình không muốn thả người.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play