Trong phòng, Lục Minh ôm Vân Sam như gối ôm lớn, giống như mèo mà ngửi đông ngửi tây.
Mặc dù biết anh ấy bị bệnh nhưng Vân Sam vẫn muốn đánh người.
“Anh thành thật một chút đi!” Cô thẹn quá hoá giận nói.
“Cô thật tốt.” Lục Minh vùi đầu vào cổ cô, không rõ đang nói cái gì.
Vân Sam không thể làm gì nên chỉ có thể yên tĩnh làm gối ôm.
Lục Minh không hài lòng cầm tay Vân Sam đặt ở trên mặt mình.
Màu đỏ sát ý trong mắt anh dần biến mất, sự thoải mái mong chờ lâu nay lại trở về lần nữa.
Lục Minh không động đậy mà chậm rãi nhắm mắt lại.
Vân Sam: Đây không phải công việc gối ôm đứng đắn phải làm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT