*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Phản ứng đầu tiên chính là rất có cảm giác, hóa ra người cá không khác gì con người, thậm chí xúc cảm còn tốt hơn!

Nghĩ lại cũng đúng, Hạ Lộ nhờ có một giọt nước Sinh Mệnh đã cởi bỏ lớp vảy, biến thành con người thật sự. Lúc này Dương Bách Xuyên chạm vào người cô đã không còn bị lớp vảy ngăn cách như lần đầu tiên gặp mặt nữa, ngược lại trong lúc anh vô tình ôm cô đã sinh ra một loại cảm giác khác thường.

Sau khi Hạ Lộ rên khẽ một tiếng, anh cúi đầu nhìn xuống, thấy bản thân đang nằm đè lên người đối phương, mặt mũi Hạ Lộ đỏ bừng, nhìn qua quyến rũ vô cùng, anh thật sự rất muốn hôn cô một cái.

Vậy mà gương mặt xinh đẹp lại bị vệt máu nơi khóe miệng phá hỏng.

Đến giờ Dương Bách Xuyên mới lấy lại phản ứng, cô bị trọng lực đè ép đến nội thương. Anh có chút không nỡ đứng dậy, vội vàng đỡ cô ngồi lên, ho khan hai tiếng nói: “Cô thế nào? Không sao chứ?”

Hạ Lộ đỏ mặt, không dám nhìn thẳng Dương Bách Xuyên, thấp giọng nói: “Không sao, tôi điều dưỡng một lát là được.”

Bị Dương Bách Xuyên nhéo một cái, cả người cô giống như bị điện giật, cảm giác tê dại rất khó tả, trong lòng có cảm giác bị thứ gì đó kích thích không ngừng.

Dương Bách Xuyên gật đầu, đưa một viên đan Bồi Nguyên cho Hạ Lộ: “Cô nuốt viên đan dược này trước rồi điều dưỡng.”

“Cảm ơn.” Hạ Lộ nhận lấy đan dược, nuốt xuống, nhắm mắt bắt đầu chữa thương.

Dương Bách Xuyên thì đứng dậy vặn vẹo cơ thể, lại nghĩ tới căn nhà tranh, ánh mắt lập lòe.

Ba ngôi nhà tranh mà trước đây anh đã từng thất vọng, giờ phút này đã xảy ra thay đổi lớn. Có trận pháp trọng lực cường đại như vậy bảo vệ chứng tỏ bên trong không đơn giản, chắc chắn có đồ quý tồn tại.

“Đã kiên trì đi qua thì không thể chịu khổ vô ích được, dù sao cũng phải đi qua xem thử có gì chứ.”

Lẩm bẩm một tiếng, Dương Bách Xuyên vận chuyển công pháp, lại bước vào trong phạm vi nhà tranh.

Áp lực lại buông xuống, chẳng qua lần này anh đã có chuẩn bị, không cố đè xuống mà vận chuyển công pháp hóa giải. Trước đó cơ thể anh đã được rèn luyện một lần, đã có được khả năng chống chịu nhất định.

Anh bước một bước về phía nhà tranh, trọng lực ngay lập tức tăng thêm một tầng, chẳng qua anh vẫn có thể thừa nhận được.

Cơ thể cũng được rèn luyện, không ngừng vang lên tiếng răng rắc.

Một bước, hai bước…

Dương Bách Xuyên vận chuyển công pháp tiến về phía căn nhà tranh lớn nhất ở trung tâm. Anh đi rất chậm, dừng lại trọng lực sẽ tăng lên, thậm chí còn tạo thành ảnh hưởng nghiêm trọng hơn nhiều.

Đến khi Dương Bách Xuyên dừng bước, ước tính anh đã chống cự hơn chín mươi đạo trọng lực công kích.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play