Người dẫn đường đứng bên cạnh nói: “Tiên sinh, dựa theo kinh nghiệm của tôi, tỷ lệ xuất hiện phỉ thúy của khối nguyên thạch này rất nhỏ, nguyên thạch phỉ thúy có hai loại, sơn liêu và tử liêu.

Sơn liêu là phỉ thúy được khai thác trực tiếp từ khu mỏ, không có da ngoài, không có hình dạng cố định, có rất nhiều góc cạnh và vết rạn, kết cấu hơi thô ráp, chất lượng không quá tốt, không thuộc đổ thạch.

Tử liêu là phỉ thúy đá sỏi, là loại nguyên thạch khai thác từ mỏ bị xói mòn xuống lòng sông, trải qua phong hóa nghiền ép. Trong quá trình rơi xuống, góc cạnh của khoáng thạch phỉ thúy bị ma tròn, vết rạn ban đầu bị ma sát hết hoặc sụp đổ.

Đồng thời, mặt ngoài bị phong hóa thành một tầng da dày, như vậy, mảnh vỡ phỉ thúy sẽ biến thành đá sỏi hình tròn hoặc hình trứng được bọc bởi một lớp da nhẵn.

Phần lớn nguyên liệu phỉ thúy trong thị trường giao dịch là tử liêu, tức là phỉ thúy đá sỏi, bởi vì mặt ngoài của đá sỏi được che đậy bằng một lớp vỏ phong hóa, không nhìn ra được tình huống bên trong. Mọi người chỉ có thể dựa vào điểm đặc thù của vỏ ngoài, dựa vài kinh nghiệm của bản thân để suy đoán ưu khuyết của phỉ thúy bên trong đổ thạch.

Khối nguyên thạch này quá mức trơn nhẵn, không nhìn ra được khe hở, nhìn qua không giống sơn liêu hay tử liêu, vì vậy tôi cảm giác cơ hội xuất hiện màu xanh rất ít, nếu không đổi khối khác thử xem?”

Làm người giám định nguyên thạch trong đội ngũ, người dẫn đầu cho anh ý kiến tham khảo.

Nhưng Dương Bách Xuyên muốn thử độ may mắn, dù sao không ai dám đảm bảo bên trong sẽ có cái gì, vung tay lên nói: “Không đổi, chọn khối này, tôi muốn thử độ may mắn, Nguyễn tiểu thư, cắt đi.”

“Vâng tiên sinh, xin hỏi ngài yêu cầu thợ cắt cấp bậc nào?” Nguyễn Hoa nói.

“Thợ cắt còn cần cấp bậc?” Dương Bách Xuyên khó hiểu nói.

“Đúng vậy tiên sinh, thợ cắt chỗ chúng tôi được chia làm ba cấp bậc, bắt đầu từ thợ cắt sơ cấp, đến trung cấp, rồi đến cao cấp nhất. Cấp bậc càng cao kỹ thuật cắt của thợ càng tốt, sẽ hạ thấp sự tổn hại khi cắt đến mức thấp nhất.

Phí phục vụ của thợ cắt sơ cấp là mười vạn, trung cấp trăm vạn, cao cấp một ngàn vạn, tất nhiên là Đô-la, xin hỏi ngài muốn thợ cắt cấp mấy?” Sau khi nói xong, Nguyễn Hoa chờ đợi Dương Bách Xuyên trả lời.

“A ~ các người cũng quá tham, cái này cũng phải thu phí, hơn nữa cao cấp còn cần một ngàn vạn Đô-la?” Dương Bách Xuyên líu lưỡi.

Nguyễn Hoa vẫn giữ vững ý cười, cung kính trả lời: “Tiên sinh, cắt nguyên thạch là vòng quan trọng nhất trong quá trình đổ thạch. Nếu kỹ thuật cắt không đạt tiêu chuẩn sẽ tổn hại đến màu xanh trong nguyên thạch, đến lúc đó một đao cắt xuống không phải chỉ có chút phí dụng này.”

Sau khi nghe Nguyễn Hoa giải thích, mặc dù trong lòng của Dương Bách Xuyên vẫn có chút không vừa lòng, nhưng cũng không làm khó cô, mọi người đều nói đây là quy củ.

“Được rồi, sắp xếp cho tôi một thợ cắt trung cấp.” Cuối cùng Dương Bách Xuyên lựa chọn trung cấp, trong lòng nghĩ nếu đã tốn một đống tiền, cũng không cần để ý chút tiền này.

Thanh Tước đứng một bên nói: “Thật ra dùng thợ cắt sơ cấp là được, kỹ thuật của thợ cắt nơi này đều nổi tiếng trên thế giới, rất nhiều người dùng thợ cắt sơ cấp.”

“Trung cấp đi, đều gọi rồi.” Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười, thứ này tiền nào của đó, trong lòng cũng có chút yên tâm.

“Ha ha, ngài là kim chủ, ngài quyết định, những người như chúng ta chỉ đưa ra kiến nghị mà thôi.” Thanh Tước cười nói.

Chưa đầy ba phút, sau khi Nguyễn Hoa gọi điện thoại, một thợ cắt trung niên đã đến. Nguyễn Hoa cố ý tìm một Hoa Kiều ở nước Nam, có thể nói tiếng phổ thông.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play