Đám người Dương Bách Xuyên đã tới địa bàn vốn là thánh địa Vạn Linh, nơi này nằm trên một ngọn núi không tên.
“Hắc Hồ xem thử có phải là loại ma khí của Yêu Ma Cốc hay không?"
Dương Bách Xuyên bảo Hắc Hồ kiểm tra ma khí còn sót lại ở hiện trường.
“Rõ, chủ nhân.”
Dứt lời, Hắc Hồ bắt đầu đi loanh quanh, lúc thì nhắm mắt cảm nhận, lúc thì dùng mũi ngửi
Vài phút sau, Hắc Hồ quay trở lại bên cạnh Dương Bách Xuyên
“Chủ nhân, quả đúng là loại ma khí phát ra từ tế đàn Yêu Ma cốc”
Nhận được đáp án của Hắc Hồ, trái tim Dương Bách Xuyên run lên, chuyện mà hắn sợ nhất vẫn xảy ra Hiện tại, cơ bản có thể xác định con trai nhỏ.
Dương Nguyên Thanh của hẳn bị Ma tộc bắt đi để trả thù, hơn nữa hung thủ đến chín mươi phần trăm có liên quan tới ma hồn của ma đầu bị lão đầu đánh tan ở Vô Gian Cốc, hoặc có thể nói là cùng một người.
Có lẽ là sói yêu ma, cũng chính là hung thủ đã giết chết Bạch Khởi.
Dương Bách Xuyên trầm giọng nói: “Có lần theo được phương hướng không?”
Hắc Hồ lắc đầu: “Thuộc hạ bất tài, ma khí mà đối phương để lại không nhiều, nếu không trấn thủ Yêu Ma Cốc thì sợ là cũng không nhận ra được, trong phạm vì một trăm mét có ma khí, sau đó thì biến mất, không để lại dấu vết”
Dương Bách Xuyên thở dài, lời của Hắc Hồ cũng nằm trong dự liệu, chỉ là hắn vẫn muốn tới đây thử xem, nếu thật sự dễ tìm như vậy thì đám Tử Hoàng đã tìm được từ lâu rồi ~”
“Trở về đi ~”
Dứt lời, Dương Bách Xuyên biến mất tại chỗ.
Lần này có thể xác định, hoặc có lẽ là suy đoán, khả năng hung thủ bất con trai hắn chính là sói yêu ma, có mối liên hệ với ma đầu ở Vô Gian Cốc. Chứng minh đã có chuyện xảy ra.
Một là có ân oán, hai là trả thù hắn.
Nếu tìm để trả thù thì đã thắng tay giết chết con trai Dương Nguyên Thanh, không cần phải phiền phức như thế.
Các site khác đang copy và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà..
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Nhưng theo như những gì Triệu Nam nói, mấy đứa nhỏ đi ra ngoài du ngoạn, đến nơi này vào núi thu thập linh dược, khó tránh khỏi sẽ có lúc lạc nhau...
Khi tập hợp lại thì phát hiện không thấy Dương Nguyên Thanh đâu, tất cả đi tìm thì phát hiện hình như có ma khí xuất hiện, vội vàng thông báo về nhà, kết quả người của Vân Môn gần như lật tung ngọn núi lên cũng không thấy tăm tích của Dương Nguyên Thanh.
Bọn trẻ ra ngoài, duy chỉ có Dương Nguyên Thanh mất tích, những người khác lại không sao.
Nói là báo thủ thì hình như không đúng, nếu trả thù thì những người khác cũng trốn không thoát.
Dương Bách Xuyên nghĩ tới đau cả đầu, nhưng hắn có thể xác định một chuyện, con trai hắn vẫn còn sống, bởi vì ngọc bài bổn mạng vẫn chưa bị vỡ nát.
Nếu như xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì ngọc sẽ nát.
Hiện tại chỉ không biết, yêu ma bắt Dương Nguyên Thanh có mục đích gì.
Cho dù là thế nào thì Dương Bách Xuyên nhất định phải tìm được con trai, băm vằm yêu ma thành trăm mảnh.
Sau khi trở về Vân Môn, Dương Bách Xuyên mới thăm Mai tỷ, Thiên Hồ, Tiểu Phượng Hoàng, Chồn Nhi, Bạch Long Bạch Hổ ở trong bình Càn Khôn, lúc trước lo lảng nên cũng không để ý tới.
Cha mẹ hắn, Nguyên Tranh, Nguyên Bảo và bọn nhỏ đã về, ba đệ tử cũng ở đây.
Đương nhiên bọn họ cũng biết tin Dương Bách Xuyên trở về.
“Cha ~”
“Vân tử ~"
“Sư phụ...”.
||||| Truyện đề cử:
Khuynh Đảo Thiên Hạ |||||
“Thánh chủ..”
Từng tiếng gọi vang lên, Dương Bách Xuyên phất tay, hẳn nhìn thấy vẻ lo lắng trên mặt mọi người, nhất là những đứa con của mình.
Là một người cha, hắn đương nhiên có thể hiểu được.
Bầu không khí ngưng trọng, lúc này Dương Bách Xuyên mang theo khuôn mặt tươi cười nói: "Đừng lo lắng quá, ta đã đi thăm dò, Thanh Nhi không sao cả, hơn nữa rất nhanh thôi là sẽ tìm được thẳng bé, vấn đề không lớn, đừng lo nghĩ nhiều."
Làm trụ cột, hẳn đương nhiên không thể biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào, chỉ có thể an ủi, trấn an mọi người.
“Vân đại ca...đều là do ta không chăm sóc tốt cho Thanh Nhi..Ta...huhuhu..” Lúc này Nguyên Tranh không nhịn được mà nhào vào trong lòng Dương Bách Xuyên khóc lớn.
“Không sao, không sao, tất cả có ta đây rồi, ta nhất định sẽ mang Thanh Nhi bình an trở về, đừng khóc nữa, mọi người còn đang nhìn kia kìa” Đã mấy trăm năm hắn không gặp người vợ nhỏ tuổi nhất của mình, không ngờ vừa gặp đã có tình cảnh như thế này.
Nguyên Tranh lạc mất con trai, sao có thể không lo lắng, mặc dù hiện tại nàng đã là tu chân giả Hợp Thể cảnh, nhưng trong lòng sớm đã rối tung, con trai Dương Nguyên Thanh mất tích ba năm thì nàng dằn vặt, tìm con ở bên ngoài suốt ba năm, bây giờ Dương Bách Xuyên đã quay trở về, cảm xúc kìm nén trong lòng nàng cuối cùng cũng bộc phát.