Dương Bách Xuyên và Mai tỷ phát hiện ra thế giới này cũng không tính là lớn, khoảng chừng nghìn vạn dặm, bốn phía có bốn ngọn núi lớn.

Ngoại trừ ngọn núi phía Đông không có sinh vật sống thì phía Tây có tộc gấu, phía Nam có tộc khỉ, phía Bắc còn quỷ dị hơn là đàn ong mật.

Vùng đất trung tâm của bốn ngọn núi này đều là biển hoa…

Lúc trước không phát hiện ra, bây giờ đứng trên không trung mới thấy nơi này lại có sinh vật sống, nhưng điều khiến Dương Bách Xuyên khó hiểu là, dù là khỉ, gấu hay ong mật thì đều vô cùng lớn, hơn nữa Dương Bách Xuyên không hề cảm nhận được bất kỳ yêu khí nào trên người bọn chúng, hoàn toàn giống như khỉ, gấu và ong mật bình thường.

Nhưng cũng khác thường bởi vì trong mắt hai người họ, tất cả đều mang kích thước loại lớn.

Cũng giống như biển hoa, kích thước của chúng đều được phóng lên gấp trăm ngàn lần, lúc này hắn và Mai tỷ đứng trước mặt chúng lại giống lũ kiến hôi.

Đúng là một thế giới quỷ dị.

Hơn nữa xung quanh toàn bộ thế giới này đều là kết giới vô hình, từ bố cục của bốn ngọn núi nằm ở phía Đông, Tây, Nam, Bắc và biển hoa, nơi này càng giống với một vườn hoa lớn được xây dựng.

Dương Bách Xuyên cũng không biết sự xuất hiện của khỉ, gấu và ong mật là có ý gì, nhưng tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ có mặt ở nơi này.

Trên bốn ngọn núi có vô số đại thụ, vùng đất trung tâm chính là biển hoa.

Nếu nói đây không phải do người làm, đánh chết Dương Bách Xuyên cũng không tin.

Điểm khác biệt duy nhất là ở trong ngọn núi phía Đông, Dương Bách Xuyên không phát hiện ra bất kỳ sinh vật sống nào, mục tiêu hiện tại của hắn và Mai tỷ là tìm đường ra, mà ngọn núi phía Đông là có khả năng nhất, bọn họ chọn nơi này để ra tay.

Ba ngọn núi còn lại, vẫn nên tránh thì hơn.

Mặc dù hắn không cảm nhận được trên cơ thể của khỉ, gấu và ong mật có yêu khí hay linh khí dao động, vô cùng bình thường. Nhưng với kích thước khổng lồ và được đặt ở một hoàn cảnh quỷ dị như thế này, chứng tỏ càng trông bình thường thì lại càng không bình thường, sự việc khác thường ắt có biến, Dương Bách Xuyên vẫn luôn tin vào chân lý này.

Sau khi bàn bạc với Mai tỷ, hai người đi thẳng tới ngọn núi lớn ở phía Đông.

Từ trên cao đáp xuống, hắn vốn định dừng ở trên đỉnh núi nhưng không ngờ, trên núi cũng có kết giới, căn bản không tiến vào trong được, thần thức cũng không cách nào thăm dò.

Hết cách, hai người chỉ đành dừng ở chân núi.

Sau khi tiếp đất, Mai tỷ nói: “Vân Tử, bên kia có tấm bia đá…”

Dương Bách Xuyên nhìn qua, quả thật là có một tấm bia đá cao hơn ba mét.

“Qua đó xem thử…”

Dương Bách Xuyên thầm nghĩ, nhìn thấy tấm bia đá kia, hắn càng thêm tin tưởng nơi này là một thế giới được kiến tạo

Hai người đi tới trước bia đá, Dương Bách Xuyên nhìn thấy bên trên là chữ viết thông dụng của tu sĩ, hắn thở phào một hơi, ít nhất là biết được thông tin về thế giới này.

Ngẩng đầu nhìn lên, đập vào mắt hắn là dòng chữ ‘Vườn hoa của Lam Tâm tiên vương!’

Chỉ tiêng chữ viết trên tấm bia đã khiến toàn thân Dương Bách Xuyên run lên!

Tiên vương ~ hiển nhiên là người tới từ Tiên Giới, cũng không biết là cấp bậc gì, nhưng nhất định là không kém.

Nhìn sang bên cạnh là chữ nhỏ chi chít dày đặc!

Câu đầu tiên là vị tiên này trải qua ba nghìn năm du ngoạn, tới Hoa Hải tinh, hứng thú nên đã cho phép xây dựng vườn hoa của Lam Tâm tiên vương…

Dương Bách Xuyên đọc từng câu từng chữ, mấy phút sau, cuối cùng hắn cũng biết vì sao nơi này lại kỳ quái như vậy.

Theo như trên tấm bia biết, có lẽ là ở thời kỳ thượng cổ, có một vị tiên vương tên là Lam Tâm hạ giới du ngoạn tới nơi này, hoặc nói đúng ra thế giới nhỏ này có tên là Hoa Hải tinh, nhìn thấy ở đây hoa tươi nở rộ liền thích, trong lúc vui vẻ đã biến nơi này thành vườn hoa của nàng ấy, đặt tên là vườn hoa của Lam Tâm tiên vương.

Cái tên đã nói lên thân phận của người kia, Lam Tâm nghe giống tên của nữ nhân, yêu thích hoa, hơn nữa còn là một vị tiên vương.

Vị Lam Tâm tiên vương này không có việc gì làm, buồn chán nên mới xây dựng nên khu vườn này, chỉ để cho vui mà thôi.

Nhưng lại sử dụng bản lĩnh của tiên vương, thay đổi quy luật đất trời của một thế giới, thứ nàng dùng chính là pháp tắc thần thông của Lam Tâm tiên vương.

Tổng thể thì đây là một pháp tắc thần thông, tương tự như sức mạnh kỳ diệu của từng bông hoa, hạt cát, thay đổi toàn bộ thế giới này.

Tức là sau khi nơi này được sử dụng sức mạnh thần thông của pháp tắc, sự vật ở đây sẽ thu nhỏ hoặc phóng to gấp trăm ngàn lần, hoặc thế giới bên ngoài không bị ảnh hưởng bởi sức mạnh của quy luật, sau khi bước vào đây, sinh vật sống rất có thể sẽ bị phóng to hoặc thu nhỏ lại hàng nghìn lần.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play